19/07/23 – 07:07
TÌNH GIÓ HEO MAY
Tôi nhặt sợi nắng vàng đem gói lại
Rồi lặng lẽ thả xuống dòng nước biếc
Gió cuốn trôi theo dòng sông chảy xiết
Để tìm về bến đợi của ngày xưa
Heo may về tìm lại mối tình xa
Sương giăng sớm khiến cho ngày ngắn lại
Sóng mặt hồ gợn lên màu tê tái
Ngồi bên nhau tiếng hơi thở bồi hồi
Ta nhớ về một lối nhỏ xa xôi
Khi hai đứa một chiều thu lóng ngóng
Nhìn bọt nước tạo nên từng con sóng
Ngày khép dần mây cuộn bóng chân đê
Đêm dài hơn hoa sữa ngập lối về
Ánh sao đêm che vầng trăng ngơ ngẩn
Gió se sắt mơ hồ… câu thơ thẩn
Đón thu về lá vàng rụng lao xao
Heo may đến phố cũ vắng tiếng rao
Đêm trở giấc nghe thì thào hơi thở
Bên góc phố có khi nào em nhớ
Mình trao nhau say đắm nụ hôn đầu
Heo may về níu chậm bước chân đi
Thêm buồn tủi nỗi cô đơn vây kín
Bờ môi ngọt giờ không còn mọng chín
Ủ vòng tay ấm áp đôi môi hồng…!
Ngày 18/7/2023
Nguyễn Nam
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang