26/07/23 – 01:07

TÌNH LỠ DUYÊN AI
Ở nơi này buồn vắng vẻ chơi vơi
Nghe từng tiếng mưa rơi như oán trách
Từng giọt nước trên mái nhà tí tách
Như nỗi buồn xé rách trái tim côi
Những âm thanh run rẩy dạ bồi hồi
Sao ray rứt chơi vơi từng cung bậc
Mi đọng ướt nhạt nhoà đêm thức giấc
Tím trời mây chồng chất giữa đêm trường
Gió giao mùa phủ xuống giọt mù sương
Rồi len lỏi vấn vương thêm nỗi nhớ
Miền xa ấy mây mù như tan vỡ
Nỗi đắng cay chìm đắm nợ tình đời
Đêm mưa buồn hiu quạnh lắm tình ơi
Tóc phai nhạt rối bời người thiếu phụ
Em lạc lối giữa trời mây bao phũ
Ôm mối tình ấp ủ mãi ngày sau
Ước làm sao tình ta đẹp muôn màu
Dù tuổi đã úa nhàu dần phai nhạt
Thôi anh hãy tìm vui bên người khác
Mất nhau rồi em lạc giữa màn đêm.
Nguyễn Thúy Mỹ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân