12/05/23 – 08:05
TÌNH RIÊNG
Cơn mưa chiều mang một nỗi niềm riêng
Từng giọt nước bên thềm rơi tầm tã
Gió vẫn thổi vương theo từng chiếc lá
Nỗi niềm riêng lưu luyến mối duyên sầu!
Hai phương trời xa lạ nhói niềm đau
Tình sâu đậm sao giờ ta chia cắt
Niềm ân ái làm tim ta nhàu nát
Nửa vầng trăng hưu hắt giữa đêm trường
Lục bình trôi dào dạt khúc triền sông
Thân bạc mệnh cho má hường duyên kiếp
Dáng ngà ngọc vùi chôn trong bọt nước
Thầm khóc than cho một kiếp hồng nhan
Nhớ và thương se sắt cả cõi lòng
Vầng trăng mộng vụn rơi thành trăm mảnh
Bởi vườn yêu không chung tình vẹn nghĩa
Cắt hương yêu cho vơi bớt nhiễu điều
Lời thề nguyện sớm chiều đâu còn nữa
Ôm nỗi nhớ trước nấm mồ yên ả
Mảnh hồn đau day dứt héo tim sầu
Lời thề nguyền vàng son đá còn đâu!
Niềm thương ấy đến ngàn sau mãi nhớ
Tình yêu ấy mãi vẫn là muôn thủa
Phận má hường mãi một kiếp chuân chuyên…!
Việt Trì, 13/12/2022
Bùi Kim Tân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang