14/08/23 – 09:08
TÌNH THU
Tia nắng nhạt nhòa… Chiều tím trôi
Mây đen lũ lượt phía chân trời
Gió heo may lướt qua song cửa
Đông đã bên thềm thu lá rơi.
Rồi sẽ đến ngày xa vắng thu
Tìm thu sẽ chỉ thấy mây mù
Đưa tay hứng lá rơi từng chiếc
Níu lại sắc vàng trong nắng thu.
Chẳng thể nào quên, thu biết không?
Những ngày gió nhẹ, dưới mây hồng
Thong dong, thư thái cùng nhau bước
Lối nhỏ êm đềm bên bến sông.
Nhớ lắm công viên… hoa thoảng hương
Lá rơi vàng lối hai bên đường
Lặng yên ghế đá mong chiều xuống
Lắng khúc thu sầu dạ vấn vương.
Lạnh giá ngày đông chẳng đợi mong
Muốn nhìn mây trắng trôi bềnh bồng
Muốn làn gió nhẹ hiu hiu thổi
Và ánh nắng vàng níu hoàng hôn.
Một mối tình thu đang dở dang
Đất trời có hiểu, có hay chăng?
Có nghe trong gió lời người hỏi
Rằng đến khi nào thu lại sang?…
Vẫn biết thu đi rồi lại về
Thu không biền biệt nẻo sơn khê
Mà sao cứ muốn đông tàn sớm
Xuân, hạ qua mau, thu chóng về.
Trần Thanh Phong
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang