21/10/23 – 10:10
TÌNH YÊU ĐÀ LẠT
Anh trở về Đà Lạt buổi chiều mưa
Gần cuối hạ nên phượng lưa thưa nở
Con đường cũ ngày xưa ai còn nhớ
Đã nhiều lần một thuở đến nơi đây
Lâu lắm anh xa cách bặt nơi này
Nhưng lòng mãi thấy mê say Đà Lạt
Đến thăm chỉ một lần rồi phiêu bạt
Vẫn nhớ hoài khí hậu mát mẻ ghê
Đến hôm nay anh mới được trở về
Thăm lại xứ sương mờ giăng bãng lãng
Đến thung lũng tình yêu chiều hoang lặng
Lòng chạnh buồn vì vắng bóng người yêu
Ôi ngàn hoa xứ lạnh thật yêu kiều
Nhìn đẹp quá làm hồn siêu phách lạc
Nghe gió lộng thông reo như ai hát
Đêm thoáng nồng ngào ngạt dạ lý hương
Anh nghe lòng sao mãi cứ vấn vương
Xa Đà Lạt là nghe thương nhớ quá
Ôi kỷ niệm trời chiều mưa xối xả
Trong quán ngồi ri rả uống cà phê
Ở trong lòng anh vẫn mãi say mê
Xứ Đà Lạt – một vùng quê miền núi
Nay về lại thấy cảnh mà tiếc nuối
Đà Lạt giờ chẳng như buổi ngày xưa.
Ngô Thanh Tùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang