“Tình yêu” trong thơ Phan Huy Hùng

09/02/23 – 05:02

 

Nhà thơ Phan Huy Hùng và phu nhân với tình yêu son sắt

TÌNH YÊU

 

Em bảo mai hãy đến
Sao anh bám riết hoài?

Đợi ba ngày sau đến
Em sị mặt: biến đi?

 Anh cứ tít trên mây
Mãi không rơi xuống đất?

Tình yêu sao lạ thật
Khi đến em đuổi đi
Khi đi rồi lại gọi
Biết làm sao cho vừa?

 

Trời đêm sao lưa thưa
Chỉ vầng trăng chói lói
Biết yêu là hờn dỗi
Thôi đành vui đợi chờ!

  

TIẾNG EM

 

Anh uống tiếng em mỗi sớm
Nghe véo von giọt máu hát mở ngày
Anh uống tiếng em mỗi buổi chiều say
Nghe rạo rực ngực căng đầy sức sống
Anh uống tiếng em no căng đêm mộng
Và tiếng em đã ngấm thịt da anh!

 

Nhà thơ cùng phu nhân ngao du sơn thủy

 

MUÔN ĐỜI KHÔNG CŨ

 

Dù tuyết sương leo tới đỉnh đầu em
Đôi mắt vết chân chim xé đời nghiệt ngã
Hình ảnh em trong anh muôn đời không cũ
Mới trinh nguyên như  thuở ban đầu
Em đã nhuộm vào anh màu sắc bền lâu
Và chúng ta muôn sau không thể cũ?

 

 

TRÊN XE MÁY

 

Em ngồi phía sau xe

Tình anh đi ngược gió

Dù vậy

           em nghĩ gì

Anh đều nghe rất rõ!

 

 

TÌNH YÊU RẤT LẠ

 

Đêm qua em ghé tai anh nói những gì
Mà cánh cửa lim hôn ghì tường đá
Giá lạnh mùa đông hồng lên ngọn lửa
Căn phòng riêng đồ vật múa tưng bừng
Mỗi lời em có hình bóng quê hương
Xanh tươi ruộng nương mùa thức dậy
Thổi thức đường cày hẹn ngày gặt hái
Bội thu tình yêu?

 Đêm qua em nói bao điều
Như gắn keo vào anh rất chặt
Như bức tranh sơn dầu nổi bật
Ghế cuộc đời anh ngồi sát bên em
Cùng rung lên cùng nhịp đập con tim!

 

BẠN ĐỜI

 

Cái võng dù uốn cong dải Trường Sơn
Ru giấc em vào Nam đánh giặc
Trong mắt anh em là người đẹp nhất
Hơn nàng “công chúa rừng xanh”
Tiếng em hòa vào tiếng anh
Thành câu hát màu xanh Tổ quốc
Không thể có người thứ hai trong khuôn hình em được
Cuộc sống cho ta kết duyên bạn đời !

 Suốt đời này anh chỉ ước sánh đôi
Một mình em thôi!?

 

PHAN HUY HÙNG

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: