21/08/23 – 02:08
TÔI ĐI GIỮA HOÀNG HÔN
Tôi chọn một mình đi giữa những hoàng hôn
Đi giữa buổi chiều trời mây bảng lảng
Gió lùa qua mấy cánh đồng hoa vàng nở rộ
Tôi vẫn một mình đi giữa bóng hoàng hôn
Một miền cây trái trong ký ức vẫn đong đưa
Mối tình đã cũ sao quên rồi vẫn nhớ
Có phải ngày xưa có duyên mà không nợ
Để lá diêu bông cứ nức nở mỗi chiều
Tôi chọn cho mình một con đường đơn độc
Cuộc hành trình trĩu nặng tuổi thơ ngây
Mà gió bụi đường xa phủi hoài không hết
Bóng đổ đường chiều nặng gánh hai vai
Tôi đi giữa hoàng hôn màu sương gió
Xào xạc tiếng lá khô rơi rụng dưới chân đồi
Cơn mưa rừng đi qua thật vội
Những mối tình kỳ ảo vẫn đeo mang
Tôi đi giữa hoàng hôn rừng thu thay lá
Chút phong sương rơi trên tóc phủ vai gầy
Chiều tim tím… thấp thoáng bóng ai chờ ai đợi
Tôi đi giữa hoàng hôn nắng tắt ở sau đồi…
December, 10/2020
Tống Thu Ngân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang