26/07/23 – 11:07
TÔI… GIẬN CẬU!
(Cảm tác theo hình ảnh mạng)
Độc lập đã mấy chục năm
Mà sao cậu vẫn còn nằm mãi đây
Thắp nhang mà lệ đong đầy
Kẻ còn người mất đắng cay trong lòng
Mẹ già đêm nhớ ngày trông
Vợ ôm con nhỏ chờ chồng héo hon
Người thân ngóng đợi mỏi mòn
Thầy cô nhắc nhớ xóm thôn thương tình
Theo cha nối nghiệp nhà binh
Xông pha trận mạc thân mình tiếc chi
Lên đường khi độ xuân thì
Chia tay bịn rịn hẹn khi thanh bình
Vậy mà cậu đã hy sinh
Quê hương, đồng đội, gia đình xót thương
Phụ người con gái má hường
Một đời goá bụa khói hương thờ chồng
Nơi đây bè bạn rất đông
Rủ nhau nằm lại mà không chịu về
Mải vui nào có nhớ quê
Giận cậu tôi khóc… tôi về mình tôi!
Sài Gòn
Nguyễn Thùy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang