14/08/23 – 03:08
TÔI SỢ
Tôi sợ đời không trọn
Sáu mươi năm đi hoang
Tôi sợ mình cô độc
Những bước chân vội vàng
Tôi sợ những ngày mưa
Ướt lối về phố cũ
Rêu phong còn in dấu
Ngày qua mau qua mau…
Tôi sợ những ngày nắng
Mùa đi cùng tháng năm
Con đường xưa hoa cỏ
In dấu chân lặng thầm
Tôi sợ không gặp em
Vào những ngày cuối hạ
Tình úa vàng hoa lá
Ta mênh mang, mênh mang
Tôi sợ những cơn đau
Làm tim tôi nhứt nhối
Nằm một mình thui thủi
Mắt lim dim, lim dim
Tôi sợ phải đi xa…
Về bên kia cổ mộ
Thân tan vào làn gió
Ngắm cảnh đẹp muôn phương
Tôi sợ em quên tôi
Như quên người yêu cũ
Bao năm dài thất thỉu
Tình đơn phương, đơn phương
Tôi sợ những ngày buồn
Ôm những điều hoài niệm
Rồi diệt bao mơ mộng
Gửi theo làn khói sương…
Tôi sợ cho chính tôi
Không còn thời gian nữa
Buông yêu thương hờn oán
Nằm như khúc gỗ khô
Tôi ngồi sợ vu vơ
Cho những điều không thật
Bao nhiêu tình phai lạt
Gửi lại mộng phù du.
13/8/2023
Lưu Giang
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang