Tống Thu Ngân: Chùm thơ tình mùa thu 001

26/07/23 – 02:07

Tác giả Tống Thu Ngân

 

BÂNG KHUÂNG EM HÁI NGỌN THU VÀNG

Bâng khuâng em hái ngọn thu vàng
Để nghe chiều nắng khóc dở dang
Để nghe mắt ướt buồn trong gió
Để bước một mình chiều lang thang

Bâng khuâng em hái ngọn thu vàng
Đàn ai dạo hát khúc tình tang
Mùa này sao nhớ – sao nhớ quá
Nhớ lắm làm sao những… nồng nàn

Bâng khuâng em hái ngọn thu vàng
Mùa thu hai nửa đã ngân vang
Ngơ ngác con nai sầu lẻ bạn
Cung đàn ai khóc đã sang ngang

Bâng khuâng em hái ngọn thu vàng
Gió rít từng cơn nhịp phủ phàng
Áo ai tím quá quàng khăn tím
Guốc gỗ chiều nay ngập ánh vàng

Mùa thu… mùa thu… mùa thu đi
Gió cuốn, mây bay, khóc thầm thì
Mùa thu hai nửa vàng phương ấy
Có nhớ nhung gì cánh thiên di…

 

TÌM NHAU GIỮA MÙA THU

Ta đã hẹn rồi giữa mùa thu
Giữa cơn mưa nhẹ, giữa mây mù
Giữa những chiều mơ và sương khói
Giữa những nương đồi gió vi vu

Ta đã hẹn rồi giữa mùa thu
Con nhện giăng tơ rối mịt mù
Giữa chốn yêu đương chiều lạc bước
Nai vàng ngơ ngác giữa rừng thu

Ta sẽ tìm nhau, sẽ tìm nhau
Mùa thu lá úa đã phai màu
Thánh thót cung tơ sầu lẻ bạn
Tà áo ai bay đã vàng chao

Ta đã hẹn rồi không thể quên
Đường đời dù có lắm chông chênh
Dù đã qua bao mùa thu cũ
Dòng sông thương nhớ cứ lênh đênh

Tìm nhau, ta vẫn cứ tìm nhau
Cho dẫu cuộc đời đã xanh xao
Vẫn cứ tìm nhau thu hai nửa
Vẫn cứ hẹn thề trong chiêm bao…

 

MÙA THU DỊU DÀNG

Anh nắm tay em, thu đã vàng
Vàng mơ màu lá rộn âm vang
Đường thu yêu quá dầu đã muộn
Vẫn ngập trong tim ánh thu vàng

Con đường thu đã rộng thênh thang
Ngọt ngào mùa lá, gió lang thang
Có một trời thu, chiều lãng mạn
Có một tình yêu đã nồng nàn

Anh nắm tay em vào rừng yêu
Ta ngước nhìn nhau nói bao điều
Rộn lên trong mắt mùa hoa trái
Rộn cả rừng chiều những dấu yêu

Ta dấu trong tim những nỗi niềm
Dấu đi trong tất cả chiều êm
Để dành thu đó cho mùa nhớ
Để giữ cho nhau, những ngọt mềm

Này anh, thu đã rất dịu dàng
Em gom mùa lá vào không gian
Đường thu man mác mùi hoa cỏ
Em đã dịu dàng chờ sang ngang…

 

TA NHỚ EM HỠI MÙA THU TÓC NGẮN

Ta nhớ em hỡi mùa thu tóc ngắn
Lá vàng rơi ơi nỗi nhớ tơi bời
Ta nhớ em hỡi người yêu tóc ngắn
Ai bảo không xinh nhưng rất tuyệt vời

Ta nhớ em hỡi mùa thu tóc ngắn
Mắt long lanh môi chúm chím nụ cười
Ta ngây ngất hỡi người yêu tóc ngắn
Đuôi mắt dài ta bỗng thấy chơi vơi

Ta nhớ em hỡi mùa thu tóc ngắn
Nụ tinh mơ tràn ngập giữa biển đời
Em trong sáng một trang đời dung dị
Nhìn em đâu ta cũng thấy tuyệt vời

Ta nhớ em hỡi mùa thu tóc ngắn
Có gì vui mà lấp lánh môi cười
Làm ta thức cả đêm dài mộng mị
Ta cứ chờ em chỉ – chỉ em thôi

Ta nhớ em hỡi mùa thu tóc ngắn
Cây bưởi đầu hè trái đã xanh mơ
Con chim nhỏ líu lo trên cành mận
Ta nhớ em khắc khoải đến không ngờ

Ta nhớ em hỡi mùa thu tóc ngắn
Gom hết lá vàng ta nhớ về em
Ta hát  lên âm vang mùa thu cũ
Lấp lánh môi cười – thêm nhớ thêm…

 

MÙA THU NHỚ

Có một mùa thu nhớ ngập lòng
Ai dìu từng bước giữa mùa đông
Đi trong tuyết trắng… ơi tuyết trắng
Trải thảm vào tim ngập hoa hồng

Nhớ chăng… còn nhớ… còn nhớ không
Ai đem băng tuyết gieo trong lòng
Gió lùa khe cửa sầu quạnh quẽ
Nhớ bóng người đi… giữa hư không

Trách ai… ai trách… chuyện ngu ngơ
Ai làm nên chuyện giận vu vơ
Ai đem hoa tím pha màu nhớ
Ai gọi mùa thu tím hửng hờ…

Mùa thu nhớ… nhớ sao là nhớ
Que kem lạnh chiều nay khói bay bay
Thấm thía một mình mưa lắt lay
Mùa thu nhớ… ơi sao là nhớ…

Cành khô trụi lá… lá về đâu
Con sóc ngủ đông buồn lặng lẽ
Con mèo lười biếng đợi chim sâu
Tình đôi mình quẳng xuống vực sâu…

Tống Thu Ngân

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: