Trần Thị Sương – T054: Bình chọn Tác giả & Tác phẩm tiêu biểu 2021 – 2023

28/09/23 – 02:09

Thí sinh Trần Thị Sương – Mã số T054

 

XA RỒI ĐÊM MƯA

Trong đêm mưa ai bước đi vội vã
Bỏ sau lưng những gục ngã tình đời
Mưa bay giăng bao cảm cảnh chơi vơi
Chiếc ô cũ rã rời không nắm chặt

Bên đời tôi ôm nỗi sầu quặn thắt
Tìm lãng quên đối mặt với sương đêm
Vườn cỏ hoa cũng cảm nhận ước thèm!
Chia khoảng cách bao êm đềm xa vắng!

Ai vội vã nhưng bước chân thật ngắn
Chậm thời gian sâu lắng giữa cơn mưa
Ta yêu nhau tình chết lặng vẫn thừa
Bởi duyên kiếp sao ngăn ngừa số phận!

Cơn mưa ấy xa thật rồi chấp nhận
Duyên bẽ bàng lận đận nỗi cô đơn
Giữa muôn hoa bóng dáng thấp thoáng hờn
Giận ai lắm sao chập chờn trong gió!

Xa xăm quá sau cơn mưa hôm đó
Mất thật rồi lời ngỏ của năm xưa!
Vĩnh biệt nhau tình khúc cuối duyên thừa
Ai đi mãi như chuyện vừa bất chợt.

 

THU KHÁT VỌNG

Nắng nhẹ vương hoa chuyển mình trẩy hội
Nàng thu ơi! Ta thầm gọi tên em!
Nụ cười xinh bao khát vọng ước thèm
Ôm trọn cả những thói quen mong đợi!…

Tình đôi ta chuỗi ngày dài vươn tới
Lúc mặn nồng sao tránh khỏi sầu vơi!
Thu của anh như quên lãng một thời
Gió nghiêng ngả bầu trời thôi điểm sáng!…

Giờ đến lúc hòa nắng thu thoáng đãng
Em rộn ràng tươi sáng buổi giao thoa!
Bình minh lên nắng dịu mát chan hòa
Anh ngớ ngẩn em và hoa xen lẫn!…

Thước hình ấy đã cho anh hương phấn
Yêu thật nhiều với duyên phận đôi ta!
Dẫu mai này ngày tháng có phôi pha
Em vẫn mãi nét ngà thu khát vọng!…

Đêm 08/8/2018

 

TA TÌM THẤY EM

Mãi tìm em giữa chốn chợ đời
Hao gầy quá chơi vơi ngày tháng!
Em tôi chết lặng muôn vàng
Chia xa hạnh phúc lỡ làng héo hon!…

Giờ thấy em trên non lãng mạn
Mĩm môi cười tia sáng ngàn hoa!
Suối ca khúc hát chan hòa
Yêu thương ngày mới mặn mà nét thơ!…

Kỷ niệm xưa tôi chờ em đến
Tình đơn phương biết bến nào trông!
Ra đi đọng mãi tơ lòng
Phôi pha ngày ấy mỏi mong đợi chờ!…

Lẻn vào thu dại khờ bóng dáng
Em kiêu sa một thoáng tình vương!
Cỏ may dẫu mọc ven đường
Lâng lâng nỗi nhớ mùi hương lạ thường!…

Em nhớ nhé tình trường dâu bể
Lạc hướng rồi chớ để sầu vơi!
Con đường phía trước rạng ngời
Yêu thương nhận lấy một thời lãng quên!…

Một đêm mùa thu 2018

 

THU SẼ ĐẾN

Sợi nắng vàng chuyển thu quá vội
Ve lạc đàn réo gọi tìm nhau!
Hạ ơi! Nàng sẽ qua mau
Riêng ta ở lại nỗi sầu tha phương!

Thu sẽ đến chiều vương gió nhẹ
Bước chậm hồn khe khẽ tình rơi!
Lá vàng thỏ thẻ chơi vơi
Mùa thu năm ấy cạn khơi nỗi niềm!

Hàng cây khô lặng im thổn thức
Nén tâm hồn rạo rực lửa yêu!
Tìm nhau hơi ấm buổi chiều
Hoàng hôn lóe dạng thêm nhiều mộng mơ!

Ai thương ai dại khờ buông nhẹ
Vươn tầm tay mạnh mẽ đầy vơi!
Bên nhau đón lấy sao trời
Duyên tình vẫn mãi xa rời vấn vương!

Thu sẽ đến tình thương trỗi dậy
Bước chậm dần che đậy niềm đau!
Lá vàng khoe sắc một màu
Tương tư ngày ấy nép sau tiếng đàn!

Giọng ai hát ngân vang thổn thức
Quyện vào nhau cung bậc tình yêu!
Xa xa tung gió cánh diều
Thu về năm ấy se nhiều sợi tơ!

Thôi anh nhé! Nửa khờ nửa dại!
Biết làm sao tìm lại ngày xưa!
Thu về nắng sẽ lưa thưa
Tìm nhau một chút hương thừa đâu đây!…

Đêm 25/7/2016

 

TỪ ẤY GIỌT SẦU

Em đấy sao giọt sầu xa vắng
Mái tóc bồng trầm lắng cung tơ!
Tiếng đàn say đắm mộng mơ
Nồng nàn vương vấn dại khờ buổi yêu!

Anh đã đến trời chiều tím muộn
Chép vần thơ xoáy cuộn hồn em!
Tơ chùng khoảnh khắc bên rèm
Lắng sâu phút chốc chợt thèm giấc mơ!

Anh biết chăng bơ vơ sầu lắng
Ngọt ngào chi chất nặng đa đoan!
Bước chân vẫn rẽ lối mòn
Dệt vào ký ức mãi còn có nhau!

Dẫu xa anh ngày sau vẫn đợi
Khúc giao hòa mấy sợi tơ duyên!
Buông lơi chiếc bóng bên thềm
Nhạc thơ hòa điệu ru êm dịu dàng!

Căn phòng tím bóng nàng dáng liễu
Bỏ quên đời vắng thiếu tình anh!
Tâm hồn em quá mong manh
Âu là số phận thôi đành hẹn nhau!…

Đêm 26/6/2018

 

GỬI TÌNH EM

Ánh nắng ấy em Nha Trang mùa hạ
Tóc vờn bay cơn gió lạ nồng say
Dáng mượt mà xa xăm ấy có hay
Luôn mong đợi những tháng ngày thương nhớ!…

Ôi lạ lắm có phải chăng vô cớ
Đến rồi đi tình xa vỡ trái tim
Bước chân quen sao cứ mãi trốn tìm
Thiên đường vắng như đắm chìm mộng mị!…

Phải chăng đó âu chỉ là thi vị
Bước ngoặc đầu ta phung phí thời gian!
Ngày bên nhau nét son đỏ muộn màng
Xa tầm với bao ngỡ ngàng nuối tiếc!…

Phương trời ấy chút tình ơi… có biết
Khoảng cách nào quá biền biệt mênh mông!
Gió tung bay lan tóc rối tơ lòng
Xao xuyến quá nỗi nhớ mong đơn chiếc!…

Xanh sóng nước gợi tim em da diết
Chút hồn nhiên hồng tuyết tuổi ô mai…

Đêm 18/5/2020

 

NỖI NHỚ

Bay xa lắc mây vờn nỗi nhớ
Ánh thâu đêm nhắc thuở mộng mơ
Bên nhau khúc hát mong chờ
Chung đôi nhịp đập tình thơ ngọt ngào

Ta cứ mãi dạt dào say đắm
Lòng bâng khuâng tựa ngắm hoàng hôn
Tim yêu nhè nhẹ mãi còn
Hương hoa một lối sắc son mong chờ

Bỗng phút chốc nửa khờ nửa dại
Tình nồng say sao mãi bay xa
Nét yêu mây quyện ngọc ngà
Đèn hoa một lối bài ca tuyệt vời

Giữa bao la khung trời xanh mượt
Khúc nhạc lòng bước trượt thời gian
Đèn khuya thôi nhé muộn màng
Dang tay đón nhận ngỡ ngàng tình xa!…

Đêm 10/11/2016

 

NHỚ THU

Thu len lỏi rong chơi tìm quá khứ
Chạm vào hồn mọi thứ bỗng bay xa
Hình dáng ai dưới bóng mát chiều tà
Quê hương đó tình phôi pha một thuở…

Tôi ôm nhẹ ký ức sâu nỗi nhớ
Phút ban đầu bỡ ngỡ thật nên thơ
Cái nắm tay ánh mắt quá dại khờ
Vòng xoay ấy tuổi mộng mơ huyền diệu

Cơn gió thoảng từ đâu như chợt hiểu
Chân trời xa cảm giác thiếu hoàng hôn
Nụ cười xưa sao chết lặng tâm hồn
Hòa tiếng hát nơi vùi chôn dĩ vãng…

Em đã đến với niềm tin trong sáng
Chiều chậm dần lãng đãng chuyện đôi ta
Vầng trăng xưa nhân chứng nét mặn mà
Xao xuyến quá hòa thu ca điểm tuyệt!…

Thu tháng 9/2023

 

TỰA VÀO NHAU ANH NHÉ

Giữa khoảng lặng ta tìm nhau hơi ấm
Phút chạnh lòng hoa gấm giấc mơ xưa
Lá tìm hoa che điểm tựa nắng mưa
Thu man mác nắng vàng thưa nhẹ lướt…

Ở nơi ấy khúc tình xưa mát mượt
Gió ngọt ngào ta đếm ngược thời gian
Đá mặn mà rám nắng quá khô khan
Lá hãnh diện dưới chân chàng che chở…

Khi bên nhau lá cùng hoa bỡ ngỡ
Lời yêu thương muôn thuở mãi còn đây
Giọt đam mê khao khát vẫn đong đầy
Say giấc ngủ tình ngất ngây anh nhé!

Thu đến vội và sẽ qua thật khẽ
Phút mịn màng đơn lẻ nhẹ nhàng vương
Bỏ lại sau những nỗi nhớ tình trường
Đan xen mãi cho môi hường thu muộn…

 

HÒN ĐÁ

Xa xa lắm từ mùa thu năm ấy
Bỏ quên đời ôi biết mấy yêu thương
Chỉ thế thôi chua xót lắm tình trường
Ra đi mãi nỗi vấn vương sâu đậm…

Quãng đời đó là chuỗi ngày sống chậm
Tự yêu mình bởi số phận lênh đênh
Có những lần nỗi buồn mãi không tên
Em tựa đá cố quên bao luyến nhớ…

Trong phút chốc đá hóa thầm hơi thở
Giọng thì thào đây duyên nợ người ơi
Hãy bên nhau để hồn thấy rạng ngời
Thay bẽn lẽn xa ngàn khơi sầu muộn.

Tia nắng chớp lòng trào dâng mong muốn
Phải chăng anh hồn đá nhuộm tình xa
Từng viên đùa thêu bức họa ngân nga
Nghe đá kể những phôi pha sầu lắng…

Tình chỉ đẹp mãi là màu cay đắng
Để yêu nhiều khi xa vắng phải chăng
Tự bao giờ em quên nỗi băn khoăn
Bởi hồn đá giúp em ngăn nỗi nhớ…!

Trần Thị Sương

 

  1. Trần Thị Sương
  2. Quê quán: Khánh Hòa
  3. Nơi ở hiện tại: Ninh Hòa – Khánh Hòa
  4. Giới tính: Nữ
  5. Dân tộc: Kinh
  6. Nghề nghiệp: Giáo viên hưu trí
    Cam kết: Tác phẩm tham gia bình chọn thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: