30/08/23 – 03:08
TRĂNG ĐÊM NAY
Nóc nhà cao trăng tròn nghiêng mắt ngắm
Gió phù du lả lướt khúc thầm thì
Từ xa xăm quá khứ về khe khẽ
Nhẹ hồn hoang những điệu vũ vân vi
Cung Quảng đó có lạnh nhiều không nhỉ
Mà hương xa như thấm tận buồng tim
Ngày xưa ấy mái tóc mềm phủ rối
Ánh nguyệt vây ấm cả một trời đêm
Sóng sánh ơi nói gì trong ly đếm
Một mình qua những đêm sáng như nay
Run nhè nhẹ lặng tiếng lòng thao thiết
Ở đâu xa bỗng vọng đến nơi này
Trắng trên cao mặc nhiên chừng vô cảm
Bến phù du đâu chỉ một kiếp đời
Nhưng còn đó tấm tình người tri kỷ
Trăng đêm nay cũng hòa mộng đưa khơi.
30/8/2023
Thái Hà
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang