07/10/23 – 03:10
TRĂNG
TRĂNG rạng rỡ khi ngời sáng tỏ
Trăng ảo huyền khi gió đưa ru
Đông sang thường có mây mù
Bầu trời mờ nhạt âm u trăng buồn
TRĂNG tiếp sức thêm nguồn thi, nhạc
Trăng dâng trào cảm giác tiếng lòng
Thu đi trăng có sáng trong
Ghé vào cửa sổ khuê phòng mỗi đêm
TRĂNG mới nhú làm mềm nỗi nhớ
Trăng chưa tròn nào mở lời yêu
Hạ tàn ắt bóng xế chiều
Đâu còn những bậc hồn phiêu chị Hằng
TRĂNG có lúc làm tăng cảm xúc
Trăng đẹp thêm cấu trúc trữ tình
Đông qua, xuân đón bình minh lỡ
Xua tan băng giá vô tình bủa vây
TRĂNG, nắng, gió, mưa, mây sáng tối
Chỉ lòng người nguồn cội buồn, vui
Bao nhiêu khó nhọc ngậm ngùi
Có TRĂNG người sáng đẩy lui nỗi niềm đổ.
Đỗ Ngọc Lợi
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang