04/09/23 – 10:09
TRÊN ĐỈNH TRĂNG MỜ
Rửa tay rũ bỏ phù du
Đưa em lên đĩnh sương mờ ngắm trăng
Xa miền hệ lụy băn khoăn
Dìu nhau tới chốn quãng hằng rong chơi
Lợi danh như chiếc lá rơi
Nửa tan nát mộng nửa mời gọi nhau
Bóng chiều nhẹ chiếc đò ngang
Sông trôi yên ả trăng gờn gợn soi
Núi xanh suối chảy như reo
Sông nghiêng bóng xế mái chèo lang thang
Đêm sâu tắm với trăng ngàn
Rửa tay tựa mạn thuyền nang gật gù
Hơn thua chuyện của thế trần
Ta nương câu hát xếp vần dòng thơ
Bến đời lều cỏ nguyên sơ
Đón cơn gió thoảng trăng chờ say đêm.
Cam Lâm, 28/3/2023
Nguyễn Văn Học
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang