01/03/23 – 08:03
Mẹ trong tôi
Ôi tiếng Mẹ sao mà thiêng liêng thế!
Ai trên đời không phải Mẹ sinh ra?
Mẹ Âu Cơ của người Việt chúng ta
Để nòi giống Lạc Hồng ta mãi mãi
Ai sinh ra phận làm ăn xa ngái
Vẫn mang lòng hình ảnh Mẹ thương yêu
Khi cuối năm hay nhìn ánh ráng chiều
Lòng xao xuyến lại mơ hình bóng Mẹ
Làm sao quên tiếng ru ngày thơ bé
Bên vành nôi Mẹ thức suốt đêm trường
Mẹ vì con trao tất cả niềm thương
Không tính toán hay đo lường mua bán
Nhiều người kể… những người đi chiến trận
Phút lao lên trước bom đạn quân thù
Lỡ quên mình về với giấc ngàn thu
Lời cuối cùng là kêu U, gọi Mẹ!
Mừng cho ai vẫn còn Cha còn Mẹ
Còn được nghe lời răn dạy chở che
Sống muôn phương vẫn còn chốn quay về
Ôm lòng Mẹ mà quên bao mệt nhọc
Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc
Hãy khắc ghi bao khó nhọc trên đời
Mẹ nặng gánh mong ta thời khôn lớn
Khi Mẹ không còn… hối hận cũng bằng không.
Nguyễn Chí Văn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang