Trống vắng – Thơ Nguyễn Tống

28/10/23 – 04:10

Tác giả Nguyễn Tống

 

TRỐNG VẮNG

Chiều gió thổi tưởng thu buồn gọi lá
Ngọn bấc về se se lạnh hồn ai
Bỗng như nghe đâu đó tiếng thở dài
Trong sâu lắng niềm tâm tư trỗi dậy

Nhớ kỷ niệm một chiều thu năm ấy
Ngọn gió hiền dìu dịu tựa cơn mê
Cánh hải âu nghiêng báo bão đang về
Bờ cát trắng con dã tràng xe mãi

Buồn lặng lẽ ngọn hải đăng xa ngái
Sóng rì rào an ủi mãi hồn tôi
Bỗng con tim tưởng quá khứ bồi hồi
Ngồi đếm tuổi nhớ một thời hoang phí

Vịnh Ghềnh Ráng vẫn Tiên Sa tuyệt mĩ
Góc Quy Hòa, bãi Đá Trứng còn đây
Mà dáng xưa đã khuất bóng nơi nầy
Ta nhịp bước lòng ngất ngây hoài niệm

Còn đâu nữa hình bóng xưa kiều diễm
Hẹn với thề dù trăm núi ngàn sông
Chuông chùa vang lại nghĩ đến nâu sồng
Đành để lại khoảng hư không trần thế.!

28/10/2023

Nguyễn Tống

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: