Trường ca đồng Giặm – Thơ Nguyễn Trung Hợi

01/07/23 – 01:07

Tác giả Nguyễn Trung Hợi

 

TRƯỜNG CA ĐỒNG GIẶM

Tôi được sinh ra
Khi đất nước chiến tranh
Rồi lớn lên tháng năm dài bom đạn
Đất quê nghèo, mưa dồn, nắng hạn
Tháng Năm đất khô, tháng Tám lũ về.

Áo vá, chân trần đầu đội nón mê
Là tài sản người quê tôi thuở ấy
Lầm lũi ruộng đồng năm hai vụ cấy
Mùa về hạt thóc chia ba.

Cây rạ phơi khô đem lợp mái nhà
Cây rơm làm thức ăn cho trâu ngày giáp hạt
Con cá, con cua từ trong lòng đất
Nuôi sống người một thuở hàn vi.

Sớm tinh mơ nghe bồm bộp tiếng chày
Tiếng ù ù nhà ai xay lúa
Thoang thoảng mùi thơm nồi khoai trên bếp lửa
Tiếng kẻng vang lên nhắc nhở ra đồng.

Tuổi thơ tôi, bạn bè kỷ niệm với dòng sông
Với ngọn núi Hai Vai nằm giữa đồng chiêm trũng
Quê tôi thuần nông mưu sinh cuộc sống
Chăm chỉ làm ăn cũng đủ qua ngày.

Đàn ông quê tôi sau những đường cày
Làm đủ mọi nghề như thợ xây, thợ mộc
Rồi khai thác phân lèn, đá hộc
Nấu gạch nung vôi, thả trúm thả lừ.

Cách sống dân tôi có tự bao giờ
Không có tiền bán lúa non đánh đụng
Vẫn biết rằng quanh năm thiếu túng
Sớm cũng như chiều cứ ngất ngây say.

Tiểu thương khắp vùng vẫn thế xưa nay
Chợ Lèn năm ngày một phiên họp mặt
Nhiều mặt hàng gọi là rẻ nhất
Như lợn gà, đồ gia dụng bình dân.

Chợ mới Diễn Bình nằm cạnh đường quan
Hai ngày một phiên họp vào ngày chẵn
Chợ quê bây giờ khác nào thị trấn
Đầy đủ mặt hàng có sẵn giao thương.

Người quê tôi sinh sống khắp muôn phương
Dù ở nơi đâu cũng giữ mình trong sạch
Có thể nghèo nhưng đàng hoàng phong cách
Biết yêu thương và đùm bọc cùng nhau.

Cuộc sống quê tôi đầy đủ sắc màu
Câu Ví Giặm bay xa nối nhịp cầu bè bạn
Hạnh phúc đong đầy có thương có giận
Như con sông bên lở bên bồi.

Kỷ niệm vui buồn đầy ắp tuổi thơ tôi
Những hình ảnh thân quen còn đó
Khóm chuối bờ tre, hàng cây ngọn cỏ
Những mảnh đời dâu bể sống cô đơn.

Những cuộc đời được may mắn nhiều hơn
Biết vượt khó để nên người thành đạt
Người cần cù đổ mồ hôi nước mắt
Tích góp gió sương có tài sản bão dông.

Ai về quê tôi thì cứ trải lòng
Có Chùa Cổ Am dưới chân Hổ Lĩnh
Về Làng Vân có Đền Lùm nhà Thánh
Đồng Giặm quê mình phong cảnh nên thơ.

Con đường quê tôi giờ đã khác xưa
Đường bê tông chảy vào từng ngõ nhỏ
Buông màn đêm cứ ngỡ là thành phố
Tết đến xuân về rực sáng những cây nêu.

Đồng Giặm quê tôi những sớm những chiều
Xuân – Hạ – Thu – Đông bốn mùa mưa nắng
Ngọt bùi hôm nay vẫn nhớ thời cay đắng
Con kênh nước đầy thương một thuở gàu dai.

Ruộng đồng hôm nay máy gặt, máy cày
Mới thấy người dân xưa gian khổ
Lúa về sân kho, dây quàng vào cổ
Người trước người sau kéo đẩy thay nhau.

Tôi viết bản trường ca ôn lại cái thuở nghèo
Nhưng rất đổi tự hào quê hương mình xinh đẹp
Đồng Giặm ơi, quê hương ơi bước tiếp
Đất Minh Châu ngọt ngào câu hát dân ca.

21/3/2021

Nguyễn Trung Hợi

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: