15/05/23 – 02:05
TRƯỜNG SƠN VÀ TÔI
(Kỷ niệm 64 năm Đường Hồ Chí Minh huyền thoại)
Tôi đến Trường Sơn khi tròn hai mươi tuổi
Sức trẻ đang căng, mái tóc xanh rờn
Suốt tám năm say sưa cùng đồng đội
Mở đường cho cả nước hành quân.
Ở đó tôi đã hiến trọn tuổi thanh xuân
Cho sức vươn xa của mỗi cung đường
Đón từng đoàn xe đêm đêm vượt tuyến
Cùng những đoàn quân đi điệp điệp trùng trùng.
Ở đó mỗi lá rừng đều ghi một chiến công
Mỗi vách núi in ngàn trang lịch sử
Mỗi dòng suối chứa bao dòng máu đỏ
Của dân tộc ta – dân tộc anh hùng!
Ở đó tôi đã gặp em
Một bông hoa lặng lẽ tỏa hương thơm
Lặng lẽ soi mình bên dòng suối mát
Lặng lẽ hút hồn tôi vào đôi mắt biếc
Và đặt giữa tim tôi mối tình trong vắt
Ở đó bom thù cúi đầu trước màu xanh bất diệt
Càng gian nan tình người càng thắm thiết
Cuộc sống càng sinh sôi, đâm lộc nảy mầm
Một năm bốn mùa như cả bốn mùa xuân.
Ôi Trường Sơn mến thương!
Hạnh phúc thay đời tôi
Đã được gắn máu thịt mình ở đó
Để có một trái tim luôn luôn thắm đỏ
Và một tâm hồn bốn mùa lộng gió
Với ngạt ngào ngàn hoa!
Quê, tháng 5 năm 2009 – 15/5/2023
Phạm Văn Việt
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang