08/08/23 – 10:08
EM GÁI NHỎ
Người con gái anh quen
Dáng xinh xinh thướt tha
Mỗi lần gặp được em
Lại thấy cười khúc khích
Đằng sau vẻ vui tươi
Là một trời ân oán
Em đã bước qua rồi
Lòng nhẹ nỗi đắng cay
Em mạnh mẽ kiên cường
Vươn lên từ đổ nát
Một mình em xoay hết
Tự lập sống với đời
Tôi là người quý em
Em cũng rất yêu tôi
Đời em quá phức tạp
Không muốn anh phải buồn
Anh đừng theo em nữa
Đời em quá khổ rồi
Và em đã có “bồ”
Tôi thương em không nói
Cứ để thời gian qua
Dòng nước vẫn cứ trôi
Gột sạch những rác rưởi
Ngọc sẽ ngời lên thôi.
NeO 13/6/2007
TS. Trịnh Xuân Đức
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang