14/10/22 – 10:10
ẨN ỨC HOA HỒNG!
Hoa hồng thơm chảy suốt miền ký ức
Tự xa xưa
Khu vườn ấy, cha trồng…
Khi cha mang hương sắc hoa hồng
Đi mãi xa về tận miền mây trắng
Đêm đêm
Những mảnh gai
cào xước giấc mẹ tôi!
Mẹ đã chạy
chạy trên cánh đồng người
Mệt nhoài, không tìm thấy
Màu tro của cánh hoa…
Mãi sau này lớn lên con mới hiểu
Chiến tranh?
Nỗi ẩn ức ?
đàn bà?
Đắm trong hoa
Cánh hồng thơm ma mị
Để thấy nỗi đàn bà dung dị, miên man
Hồng trầm thơm vị mặn
Những mảnh đau nhọn sắc
Cào rách đêm.
Những mảnh gai nhọn sắc
Cào rách đêm !
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang