24/07/23 – 04:07
VẸN NGUYÊN
Ngày xưa mấy lão phong trần
Đông, tây, nam, bắc đâu cần là đi
Cho dù gian khó hiểm nguy
Vững chân tiến bước chẳng chi ngại ngần.
Bây giờ thủ phận thường dân
Tuy rằng long thể đôi phần giảm suy
Nhăn nheo, méo mó, sần sì
Hao mòn sức lực ạch ì tấm thân.
Nhưng mà được cái tuyệt trần
Tinh thần ngời sáng trong ngần hành vi
Nghĩa tình đồng đội nguyên xi
Hoa râm vẫn vẹn như khi phong trần.
11/5/2022
Lê Văn Sinh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang