Vô biên – Thơ Tịnh Yên

17/08/23 – 02:08

Tác giả Tịnh Yên

 

VÔ BIÊN

Cuộc sống đắng chát, ngọt bùi
Đủ – đầy, mất – mát, hên – xui lẽ thường
Chính ta thương hãy tự thương
Nụ cười vẫn nở như dường hoa tươi!

Phần số thiên định riêng người
Chuyện còn và mất lẽ đời riêng ai!
Vô thường thoáng chốc chẳng dài
Sống tình, trọng nghĩa một mai sau này.

Ngẫm thường ân – oán, trả – vay
Thôi thì buông bỏ, tâm này nhẹ tênh.
Còn người kiếp sống lênh đênh
Hơn – thua, được – có… mặt ghềnh sóng xao.

Chỉ cần tri kỷ ngọt ngào
Tri âm ngày tháng trọn bao tấm lòng.
Hãy như hạt bụi hòa trong
Lẫn vào vô định một dòng đời trôi.

Tựa như sương khói quanh đồi
Sen tinh khiết trắng bùn thôi lấp bùn,
Thông reo đứng giữa gió vun
Hoàng hôn khuất núi, mây đùn từng không.

Kiên Lương, 13/8/2023

Tịnh Yên

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: