08/08/23 – 07:08
VÔ THƯỜNG ĐẾN
Con vẫn biết mơ nào có thật
Chuyện chỉ là trong giấc chiêm bao
Dẫu thiết tha trông ngóng dâng trào
Nhưng ba hỡi làm sao có được
Bởi tất cả duyên trời định trước
Muốn đổi thay đánh cược cũng thừa
Phận số mà không sớm thì trưa
Chẳng thể chống gạt lừa chối bỏ
Đời cõi tạm mất còn tựa gió
Mới sum vầy nay cỏ mộ sâu
Chuyện họp tan như nước qua cầu
VÔ THƯỜNG ĐẾN còn đâu một thuở
Ai từng trải qua mùi vị nhớ
Sẽ cảm thông chồng vợ xa lìa
Trẻ thẩn thờ chịu cảnh phân chia
Ngắm di ảnh đằm đìa vọng trỗi…
23/12/2022
Kim Phượng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang