31/05/23 – 08:05
VÔ THƯỜNG TỬU
Uống đi anh rượu vô thường đã sẵn
Ngọt đắng bờ môi chao đảo ngã nghiêng
Trong du dương tiếng nhạc lòng chìm đắm
Khúc hát nhân gian mộng mị ảo huyền
Lũ chúng ta chỉ là những con thuyền
Giữa bể ái muôn ngàn cơn sóng vỗ
Lặn hụp kiếp người tật nguyền loang lỗ
Giấc mơ hoang rạn vỡ những linh hồn
Danh vọng tiền tài như ánh hoàng hôn
Khi nhắm mắt thân vùi ba tấc đất
Thù hận cúi luồn hơn thua được mất…
Bia miệng đời đâu có dễ vùi chôn
Thì hãy tìm vui khi nhân thế buồn
Và buông bỏ để rồi ta sẽ được
Chút an yên mỗi bước chân khi bước
Chuyện ngày mai ai biết trước điều gì…
Trong cuộc người đầy cạm bẩy sân si
Tìm thanh thản ta cùng nhau hòa nguyện
Bao cám dỗ dối gian dần tan biến
Cõi u minh đêm tối chuyển sang ngày
Xin cũng đừng khóc mướn thương vay
Dẫu đảo điên chuyện nhân tình thế sự
Tâm thiện lành là men nồng ấp ủ
Cạn chén vô thường người tỉnh… ta say!
Lê Liên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang