Vô tình – Thơ Phạm Thu

20/09/23 – 03:09

Tác giả Phạm Thu

 

VÔ TÌNH 

Vô tình ta lại gặp ta
Giữa chênh chếch nắng la đà mây bay
Gió thu xào xạc lá lay
Thanh âm trong trẻo chạm say ngõ hồn.

Lần hồi đếm bước dại khôn
Lạc nơi trần thế dập dồn sóng xô
Giật mình va vấp mấp mô
Mới hay nông nổi xô bồ đeo mang.

Cuộc đời ngắn chẳng tày gang
Danh danh lợi lợi vắt ngang phận người
Gồng mình nếm đủ khóc cười
Ngẫm ra phận phước ở nơi chính mình.

Vần xoay một kiếp ba sinh
Nợ duyên, duyên nợ chút tình nhân gian
Trả vay nếm trải cơ hàn
Vẫn mênh mông lắm chứa chan tình người.

Vô tình chạm ánh mắt cười
Xua tan băng giá phận người mong manh
Tự ve vuốt tự chữa lành
Vô tình bắt gặp chính mình trong ta.

Phạm Thu

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: