06/07/23 – 05:07
VỚI BIỂN
Đã biết bao lần em về với biển
Thưởng vị mặn mòi trong gió hư vô
Nghe âm hưởng từ trùng xa vọng tới
Đàn gió ngân quyện sóng vỗ ôm bờ!
Và ngày ấy biển hiền hòa êm dịu
Dềnh nước lên hôn bờ cát dịu dàng
Sao hôm nay biển gầm gừ giận dữ
Đứng trên bờ mà em thấy hoang mang!
Em muốn hỏi vì sao mà biển giận
Không dịu êm hôn bờ cát mỗi chiều
Em muốn biết tại vì sao biển giận
Nổi cuồng phong hay biển đã hết yêu?
Đứng trước biển em thấy mình nông nổi
Yêu thương chi khi mà họ dửng dưng
Đứng trước biển em biết mình khờ khạo
Biển biết không? Em dại dột quá chừng!
06/7/2023
Nguyễn Thể
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang