28/08/23 – 10:08
VU LAN NHỚ MẸ
Vu lan về con nhớ mẹ làm sao
Hoa hồng đỏ đâu còn cài áo mẹ
Thời gian trôi tháng năm dài khe khẽ
Bóng mẹ xa rồi lặng lẽ giữa hoàng hôn.
Vu lan về con như thấy héo hon
Con xa mẹ bao mùa trăng trống vắng
Con lại khóc nghe tim mình nghẹn đắng
Đếm bước cuộc đời con như thấy đơn côi.
Hoa hồng đỏ giờ đây đâu cài nữa mẹ ơi…
Giờ bỗng thấy một màu hoa trắng ấy
Vu lan về lòng con sao mãi thấy
Lặng lẽ bên đời đâu còn mẹ yêu thương.
Mẹ là dòng sông là ngọn nến tỏa hương
Mẹ là núi là biển trời cao rộng
Mẹ đã cho con với bao nhiêu ước vọng
Sâu nặng nghĩa tình con nguyện mãi khắc ghi.
Vu lan về nghe như mẹ thầm thì
Trong làn khói hương bay làn mây bạc
Trong lắng sâu có lời ru ngào ngạt
Nơi cỏi Ta Bà mong mẹ được an yên.
Nguyễn Dậu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang