07/08/23 – 04:08
VƯỜN CỦA MẸ
Những hàng cây trũng mắt
kể con nghe về nỗi cô đơn của mẹ
về tháng ngày mẹ gồng lưng gánh chiến tranh trên đôi vai nhỏ bé
về nỗi nhớ cha khao khát lặng thầm
vườn mẹ bao dung đón con vào lòng
vườn mẹ bốn mùa hoa trái, vươn cành đổ bóng che con
Hàng cây lon xon kể về đêm trăng mười tám
mẹ cùng cha biếc nụ hôn đầu
lá kể con nghe về những mùa ngâu
mẹ khóc thầm tự mình vuốt ve triền ngực
mùi thơm rưng rức đàn bà
mẹ gửi vườn nhà khắc khoải vọng phu
trời đổ mưa
con vẫn khô trong khu vườn mẹ
Trôi đi bao ngày đẹp đẽ
cuốn đi gió đổ bão chiều
vườn bây giờ riêng mình mẹ
mẹ ơi
sao hoa xoan muôn đời vẫn tím?
Lê Phương Liên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang