01/06/23 – 04:06
NỖI LÒNG EM
Thương anh vất vả, chỉ thế thôi
Em chẳng làm sao có thể cười
Khi anh lặn lội vì công việc
Em thương nhiều nước mắt cứ trào ra…
Vẫn biết rằng xa đành nín nhịn
Nhưng trong lòng xót “bạn” chẳng thể vui
Chỉ thế thôi… nhìn thấy “bạn” lại chỉ cười,
Lo lắng hết… vui liền như trẻ nhỏ
Anh biết không? Em muốn anh vui và khỏe
Cứ một mình khe khẽ mãi cầu xin…
Chẳng giống ai… đáng “ghét”… bạn lại không tin…!
Vì yêu quá… cứ tưởng mình là một
Chót chốt rồi, anh rút lại không anh?
Nghĩ tới đây… tim tan nát… muốn hỏi anh
Lòng trống rỗng… trời xanh cao có hiểu?
Chỉ một mình… không chẳng phải xót xa…!
Ta vẫn nói chỉ mình ta là đủ…
Sao bây giờ lại như ngủ như mơ…
Tỉnh lại đi, người con gái dại khờ
Đâu phải của mình, đừng dại đừng mơ…
ngày 16/8/1972
Ngô Thị Thanh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang