17/03/23 – 03:03

NẾU CÓ NHỚ NGƯỜI XƯA
Làm thơ thì cứ làm thơ
Ai đâu phận đó một thời đã xa
Chiến tranh ai trách ai mà
Trẻ thôi không gặp giờ già gặp chi
Cũng không còn nỗi vân vi
Chỉ là kỷ niệm những gì xa xôi
Chiến tranh kết thúc lâu rồi
Người xưa cũng chẳng để trôi tuổi hồng
Sang ngang em bước theo chồng
Còn anh cũng đã Phượng Rồng tung bay
Duyên ai phận nấy tỏ bày
Nhớ thì vẫn nhớ những ngày xa xưa
Không đường liên lạc dây dưa
Chuyện xưa đã cũ đã vừa lòng nhau.
Chiến tranh nhức nhối đớn đau
Hòa bình cách biệt phai màu yêu thương
Mỗi người đi một con đường
Phải chăng duyên nợ đời thường diễn ra
Chẳng ai hờn trách ai mà
Chẳng ai ủy mị để xa tình đời
Mối tình đầu đẹp đúng rồi
Có duyên không nợ đến hồi xa nhau
Buồn một thoáng chứ không đau
Cũng không than thở nhuốm màu bi thương
Không tìm gặp để vấn vương
Có khi phá vỡ tình thương vợ chồng.
Không gặp còn ở trong lòng
Bóng hình người đẹp sáng trong tâm hồn
Gặp rồi thấy bóng hoàng hôn
Già nua cặm cụi bồn chồn lắng lo!
Thảo Điền, 10/3/2023

Vũ Ngọc Chiến
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân