24/04/23 – 04:04
MẸ TÔI
Mẹ trầm mình trong bom rơi, đạn bắn
Mẹ gồng lưng gánh chiến tranh trên đôi vai nhỏ bé
Ngày qua ngày tan tóc những phận người
Làng quê nghèo bốn mùa hoa trái
Hoa từ bàn tay gầy guộc
Trái từ tháng ngày nhọc nhằn, lầm lũi
Mòn mỏi đợi tin cha
Hết chiến tranh cha về
Thái bình, sung túc, hạnh phúc đong đầy
Lũy tre, bờ ao, giếng nước…
Những con đường trải nắng vàng mơ
Mùa đông, mẹ đội mưa về trên cánh đồng xạ lúa
Trong hương thơm bếp lửa bập bùng
Trên môi mẹ luôn nở nụ cười rạng rỡ
Những ký ức xưa tôi luôn ghi nhớ
Qua tháng ngày kỷ niệm hóa ngọc trai
Dẫu quá khứ đã khép rồi vĩnh viễn
Nhưng lòng tôi vẫn nhớ mãi không quên!
Đặng Thành Long
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang