05/05/23 – 08:05
NGÕ HẺM
Đã mấy đời sống trong hẻm
Nhìn lên hun hút miệng giếng trời
Giọt nắng mỗi ngày chỗ rụng, chỗ rơi
Cơn gió loáng qua thoáng mùi ổ chuột
Ban công liền kề thò tay với được
Lúc rảnh mời nhau điếu thuốc, chén trà
Góc phố nhìn sang cứ ngỡ một nhà
Chút thoáng cười vui vơi nỗi buồn nhân thế
Bạn xa đến chẳng có bàn, có ghế
Trải chiếu ngồi giá sách vây quanh
Dẫn bạn lên tầng qua những bức tranh
Treo la liệt theo chân cầu thang uốn lượn
Ngõ chật thế mà phong lan xanh mướt
Mấy lồng chim ríu rít vui tai
Cho những án thơ từ ô cửa nhỏ này
Vút bay lên giữa xanh cao lồng lộng
Mặc ngoài kia cứ ồn ào chen lấn
Ngõ hẻm này riêng một gác Khuê Văn.
Hà Nội, 2012
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang