27/09/23 – 08:09

BẾN XƯA
Sài Gòn ơi những ngày xa rồi nhớ
Ta trở về tìm kỷ niệm mộng êm
Bến nhà Rồng thao thức suốt ngày đêm
Hình bóng cũ người đi chưa trở lại
Thăm thẳm chiều trôi mỏi mòn bến cũ
Dòng sông buồn vướng mắc một lời ru
Mơ một ngày trên bến đợi xa mù
Rồi ngập tràn vào giấc ngủ miên man
Trên con đường vẫn nhuốm bụi thời gian
Nghe tim mình rạn vỡ mặn bờ môi
Bóng dáng người tựa như áng mây trôi
Ngày trở lại mong cùng xây tổ ấm
Rồi mùa Thu cứ bước qua chầm chậm
Bỏ sau lưng mùa lá rụng trong anh
Đêm trở giấc giọt sương sáng long lanh
Thấm lệ ướt tơ lòng anh rớt xuống
Bãi sông xưa hoa cài vàng trải luống
Bên bến bờ ngồi ngắm cánh tàn phai
Xót lòng mình đan nỗi nhớ trải dài
Người chưa về để ai buồn chới với
Nghe não lòng tiếng ru chiều bến đợi
Từng bước chân giữa khoảng trống con đường
Hồn se lạnh nỗi vương vấn nhớ thương
Hình bóng nhỏ tôi làm sao quên được
Cây bàng đỏ năm tháng đầy vết xước
Tiếng chim kêu về giục bước hoàng hôn
Ngóng người về nghe lạnh buốt tâm hồn
Nhớ da diết sắc vàng mùa hoa cải
Tìm bến cũ chờ hình bóng người về
Rồi thẫn thờ nhìn lá đổ chiều hôm.
Ngày 26/9/2023
Nguyễn Nam

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân