Đợi – Thơ Vương Phúc

09/10/23 – 01:10

Tác giả Vương Phúc

 

ĐỢI
(kỷ niệm thời quân ngũ)

Chiều đóng cửa một màu dâu da chín
Người lính lên tàu nặng trĩu nỗi nhớ thương
Bao tiếng gọi… nghe bồn chồn xao xuyến
Tàu rời ga khói phủ kín mặt đường.

Chị trở về với bờ vùng bờ thửa
Cấy nhớ mong thành lúa chín vụ mùa
Đôi chim nấp – tự tình trong bụi cỏ
Cặp cào cào cõng hạnh phúc bay cao.

Rồi cứ thế chiều chiều trên ga vắng
Có một người ra đón đợi tàu về
Đón người thân – vẫn một mình lẻ bóng
Đêm xuống rồi tóc ướt đẫm sương khuya.

09/10/2023

Vương Phúc

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: