09/10/23 – 01:10
ĐỢI
(kỷ niệm thời quân ngũ)
Chiều đóng cửa một màu dâu da chín
Người lính lên tàu nặng trĩu nỗi nhớ thương
Bao tiếng gọi… nghe bồn chồn xao xuyến
Tàu rời ga khói phủ kín mặt đường.
Chị trở về với bờ vùng bờ thửa
Cấy nhớ mong thành lúa chín vụ mùa
Đôi chim nấp – tự tình trong bụi cỏ
Cặp cào cào cõng hạnh phúc bay cao.
Rồi cứ thế chiều chiều trên ga vắng
Có một người ra đón đợi tàu về
Đón người thân – vẫn một mình lẻ bóng
Đêm xuống rồi tóc ướt đẫm sương khuya.
09/10/2023
Vương Phúc
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang