13/04/23 – 01:04
Bầu trời đen
Ngồi đợi nắng,
nắng chẳng lên
Buồn rơi giọt
cà phê đen
nẫu chờ
Bóng em
mây xám vật vờ
Để anh với gió
hững hờ ngóng trông
Bầu trời đen
nhuộm tủi lòng
Câu thơ thắt cổ
dây thòng lọng em
Ngược treo
thân xác vào đêm
Đu đưa chới với
bậc thềm lìa chân
Hỏi mây
mây tuốt lên ngàn
Hỏi gió
gió cũng vội vàng chia tay
Ly cà phê
đóng sập ngày
Tôi ngồi
bóp trái tim này
vỡ đôi…
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang