03/04/23 – 02:04
BẢY MƯƠI XUÂN
Hai ta qua bảy mươi Xuân
Năm mươi năm sống như vần thơ yêu*
Hai ta bươn trải đã nhiều
Gian nan vất vả bao điều đắng cay
Cuộc đời để có hôm nay
Ta luôn cố gắng từng ngày vươn lên
Trí ta đã quyết lòng bền
Gian lao chẳng quản vượt lên chính mình
Hai ta đã phải hy sinh
Xa quê lập nghiệp một mình phương Nam
Băng qua bao núi mây ngàn
Nào ai có biết cơ hàn sẽ qua
Một mình cũng vẫn xông pha
Tìm mọi cơ hội lấy đà đi lên
Dáng thư sinh cũng dẻo bền
Trời cho có phước làm nên mỗi ngày
Vợ chồng ta đã chung tay
Vượt qua gian khổ có ngày hôm nay
Các con các cháu xum vầy
Có con khôn lớn lòng này hân hoan
Những mong cất gánh lo toan
Nhưng rồi còn đó cháu ngoan bên mình
Ông bà vẫn gắng hy sinh
Thời gian ăn nghỉ chung tình đi chơi
Bạn bè du lịch khắp nơi
Mình nay còn bận nghỉ ngơi đâu đành
Qua năm hết thủa đầu xanh
Nghỉ ngơi thôi nhé mình dành cho nhau!
Thảo Điền, 05/10/2022
*Những bài thơ tôi viết về cuộc đời và gia đình mình.
Vũ Ngọc Chiến
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang