04/05/23 – 07:05
BẾN SÔNG
Gió buồn thơ thẩn đứng bên sông
Nhìn người lữ khách đã xuôi dòng
Tương tư nát nhàu trong hoang vắng
Tê tái lòng đau bởi ngóng trông.
Bóng người chìm khuất cuối trời xa
Dòng sông lặng lẽ đón chiều tà
Người đi đi mãi không ngày lại
Tàn phai hương sắc một kiếp hoa.
Nước mắt theo dòng ngập bến sông
Hoa tình tàn úa rụng cõi lòng
Lệ gạt theo chân người lữ khách
Tà dương khuất bóng vẫn hoài mong.
Bạc bẽo duyên tàn trong khổ đau
Mộng lỡ từ nay một khối sầu
Xót tủi hoa lòng vừa mới chớm
Tình hỡi bây giờ biết về đâu.
Quốc Trung (SG, ngày 29/4/2023)
Quốc Trung
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang