13/04/23 – 05:04
CÁI RĂNG – NINH KIỀU
Sáng xuôi xuống chợ Cái Răng
Hậu Giang chợ nổi dọc ngang ghe tầu
Miệt vườn hoa trái đẩu đâu
Nhìn hàng treo bẹo biết tầu bán chi
Đồ ăn uống chẳng thiếu gì
Xuồng con luồn lách khói nghi ngút lòng
Hủ tiếu – bánh gạo – cháo mòng…
Ly cà phê nóng là xong bữa rồi!
Khúc sông rộn rã nói cười
Thổ âm lục tỉnh giọng người miền Tây
Thương hồ tất bật chân tay
Thì cô gái Quảng múa may gảy đờn
Giọng ca ai oán nguồn cơn
“Đôi ta vĩnh biệt tình hờn từ đây
Vấn vương lưu luyến lòng tay
Ví dầu nguồn cội tỏ bày Hậu Giang!”
Chờ người quân tử đá vàng
Đưa tôi về với xốn xang Ninh Kiều
Một miền thơ, chốn cô liêu
Càng thi hứng chuốc càng nhiều đa đoan
Đến Tây đô để lượm vàng
“Người tình – Nhà cổ” cùng nàng “Yến Phi”
“Ngọc Hân” dẫn dắt tôi đi
Chuyện tình Nguyễn Ánh – Cô Răm năm nào…
Ninh Kiều đêm, lặng trăng sao
Lung linh tỏa vạn sắc màu đèn phơi
Bờ xa đứng lặng không lời
Miên man giăng suốt bãi bồi hàng dương
Hậu Giang lấp lánh ánh gương
Bóng soi thêm một âm dương Ninh Kiều
Người đi nhan sắc mĩ miều
Lí lơi câu hát phiêu diêu lời chào
Trao khăn buông gốc hồng đào
Hoa sầu đông bỗng rơi vào trang thơ
Vẳng câu ca cổ vọng vô
“Khóc đêm tạ từ”- “Dạ cổ hoài lang”!
Ninh Kiều hư ảo miên man
Cho lòng vướng bận sương tàn hồn say
Rưng rưng đêm lạnh đầy tay
Ninh Kiều nước chảy vơi đầy nhớ thương!
Vũ Lệ Hương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang