07/03/23 – 10:03
Tự dưng em cũng muốn được tặng hoa..!
Phụ nữ thôi anh cũng biết rồi mà
Cuộc sống bon chen, dòng đời hối hả
Về đến nhà việc không tên nhiều quá.
Em quên mình cũng giống người ta
Chợt nhớ ra ngày mùng tám tháng ba
Thiên hạ rần rần áo quần xuống phố
Khoác tay nhau, ngược đường đi bộ.
Trên tay cầm năm bảy nhành hoa
Nhìn người ta tự dưng buồn đến lạ
Phụ nữ mà sao không giống người ta
Em nào đâu ước quà cáp xa hoa.
Chỉ ước mình cũng được tặng hoa như người ta anh ạ
Nghĩ xong em giật mình quày quả
Nồi cá cháy rồi, rau chưa nhặt anh ơi
Quần áo chưa phơi, trời tối đến nơi rồi.
Con học thêm, chưa kịp ăn cơm tối
Phố lên đèn anh về chi cho vội
Đã lâu rồi em vẫn chờ cơm mỗi tối
Phụ nữ mà…
Sao em không giống người ta.
Cũng muốn có hoa, lời chúc anh à
Nhưng nghĩ đến tự dưng em thấy tủi
Chắc tại vì…
Em không giống người ta
Ước giá gì
Đừng có ngày mùng tám tháng ba.
Cơm em nấu sớm hơn, nồi cá không bị cháy
Con có cơm ăn rồi, em chở đi học vậy
Anh đi làm về muộn chút có sao
Gia đình ta lại vui như hôm nào.
Cuộc sống đời thường vẫn diễn ra như vậy
Sáng anh đi làm, con vội vàng đến lớp
Em
Phụ nữ mà
Lại tất bật với áo cơm.
Thỉnh thoảng dằn lòng ghé xe đầu phố
Tự mua cho mình một bó hoa thơm
Hạnh phúc giản đơn với em chỉ vậy
Bao năm rồi anh không để ý đấy thôi.
Phương Ngô
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang