29/03/23 – 02:03
CHẠNH LÒNG
NHỚ BẾN SÔNG QUÊ
Từ nơi phố thị phồn hoa
Chiều tà nhớ chốn quê nhà dấu yêu
Nhớ bắt ve, nhớ thả diều
Kéo co với cả rất nhiều trò chơi.
Nhớ đêm sáng tỏ trăng trời
Gối thềm cỏ dại thơm nơi tóc đầu
Đếm sao mắc lưới vào nhau
Ngân Hà sáng rực cả bầu trời cong.
Nhớ tái tê, nhớ nằm lòng
Đò quê với cả bến sông hẹn thề
Nhớ rưng rưng, nhớ lối về
Tắm sông với lũ bạn bè năm nao.
Nhớ con đò cũ năm nào
Cắm sào bến hạ từ bao lâu rồi
Cỏ kim níu mãi không thôi
Lối mòn may vá những đôi lai quần.
Phù sa vẫn nặng cả ngần
Với sông quê, với tảo tần nông phu
Nào xuân, nào hạ, nào thu
Mùa đông lạnh giá sương mù buốt tay.
Nhớ da diết, nhớ vơi đầy
Đất ôm nhau rốn cái ngày khóc oa
Mặn mòi đất mẹ, quê cha
Củ khoai hạt gạo nuôi ta kiếp người.
Nằm lòng nhớ tiếng ru hời
Một thời mẹ hát bên nôi đêm về
Nhớ thảo thơm những đọi chè
Hít hà trên những chõng tre trưa hè.
Nhớ mềm những bó lạt tre
Mẹ đóm mạ, hẹn mùa về trĩu bông
Nhớ thương đòn gánh cong cong
Mòn theo năm tháng nhọc lòng thân cha.
Phạm Khang
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang