11/10/23 – 02:10
CHIỀU RƠI
Chiều tan vỡ một nhánh buồn tím đỏ
Thấy chông vênh ngay cả những tinh cầu
Nghe rơi nhẹ thoảng tiếng gì như gió
Chợt trong lòng ngun ngút những đâu đâu.
Ngày lỗi hẹn em chờ trong hiu quạnh
Ngón tay thương dấu trong tóc những buồn
Chao chát vỡ trái tim nằm im khóc
Thấy tội mình cứ dại chẳng chịu khôn.
Người ta bận phù du như gió núi
Phạt ngang chiều quằn quại những yêu tin
Em nhỏ bé như vành trăng ngày lẻ
Cứ chênh vênh chẳng tìm chỗ trú mình.
Chiều hoang lắm vắng như mùa thu chết
Trái tim côi cứ hẹn hứa với lòng
Thôi thế nhé chiều nay ta tiễn biệt
Bóng một người đâu đó rất xa xăm.
Phương Lý
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang