Chùm thơ lãng mạn trữ tình – Thơ Phùng Mạnh Tiếp

21/04/23 – 01:04

Tác giả Phùng Mạnh Tiếp

VÒNG TRÒN HẸN ƯỚC

Anh đi đủ vòng quay
Từ Sơn Trà, Non Nước
Thận trọng đếm từng bước
Để mình không lạc nhau.

Anh sợ những ngày sau
Mình tìm nhau sẽ khó
Anh sợ khi anh nhớ
Nhầm ai đó… khác em.

Anh sợ vậy cho nên
Vẽ vòng tròn hẹn ước
Để sớm mai có được
Nụ cười người đến sau.

Nhưng đợi đến bao lâu
Mười năm hay hơn nữa
Chứ xế chiều tắt lửa
Anh thành kẻ xương khô.

Giờ cái gì cũng có
Mà tóc đã pha sương
Đợi thêm vài năm lỡ
Chắc gì người còn thương.

17/4/2020

Ảnh tác giả

CÂN BẰNG

Em rất giống một người
Một người cũng giống em
Năm tháng mải bon chen
Anh quên rồi lại nhớ.

Cứ tưởng quên rồi đó
Thế mà ngày tháng sinh
Thế mà khuôn mặt nhỏ
Làm anh khóc một mình.

Cám ơn em đã đến
Như một điều chứng minh
Nhưng là duyên chúng mình
Trời cao đâu sắp đặt.

Thôi được vui buồn mất
Ta nên cất trong lòng
Cũng không nên hi vọng
Nắm tay nhau một lần.

Bao nhiêu điều phân vân
Không ai giải thích nổi
Ngàn vạn câu muốn nói
Có thành lời được đâu.

Giờ em giống tình đầu
Hay là giống tình sau
Em có muốn cùng nhau
Đầu – Sau cũng mặc kệ.

19/4/2022

Ảnh tác giả

TÂM SỰ CỦA KẺ CÔ ĐƠN

Đêm à, buồn có sao đâu
Chỉ là một chút lừa nhau thôi mà
Duyên lỡ câu chuyện làm quà
Vài tin nhắn để đêm qua nhẹ lòng.

Rồi mai ai nhớ ai mong
Chỉ là thoáng chốc người không của mình
Đêm ghép những thứ linh tinh
Ngủ qua một giấc bình minh quên à.

Nếu duyên được gặp để ta
Trao những ân ái mặn mà một đêm
Nhưng lạ, chẳng ai muốn quen
Quen mà thấy lạ ai đem trao mình.

Muốn được gọi là người tình
Hoặc là chồng – vợ lặng thinh… Người thừa
Chẳng qua chỉ chút vui đùa
Mà đã đánh đổi cả mùa đi qua.

Bây giờ giữa chuyện chúng ta
Đi nửa cuộc đời, thế mà vẫn xa
Hèn gì những kẻ ba hoa
Họ sống vẫn tốt như là con Vua.

Còn ta cứ muốn chạy đua
Buồn, vui, đấu, đá rồi lừa hại nhau
Đêm à buồn có sao đâu
Bên người ta đã có câu hẹn thề.

13/4/2022

Ảnh tác giả chụp

QUA NHÀ

Thư gửi em nhận được chưa
Ba hai năm đã mới vừa hôm qua
Xót xa ngày tháng như là
Trách ai? Ai trách? Tình ta lỡ làng.

Chung đường người vẫn tìm sang
Lỡ nhịp bỏ cả dở dang kiếp người
Gặp nhau tim đập bồi hồi
Như thuở tay nắm cùng ngồi sát bên.

Hoa xưa năm cánh tươi mềm
Ép làm kỷ niệm vẽ thêm tơ hồng
Tháng năm ngọt – giấc mơ nồng
Thêm bàn tay nắm bên chồng em quên.

Ngược đường – ngược hướng người quen
Sao không tìm hỏi để xem có còn
Ký ức tô lại vòng tròn
Nồng nàn đến thế mà lòng rửng rưng.

Ngày xưa thư gửi đã từng
Trao bao kỷ vật hẹn mừng xuân sau
Bây giờ chân bước bao lâu
Vẫn chỉ bước thấp bước cao qua nhà.

Gửi tặng người cũ ở xa
Gặp nhau hãy cứ như là… Ngày xưa.

24/11/2020

Ảnh tác giả

LẮNG NGHE SỰ SỐNG

Ngày xưa em bảo rất yêu anh
Nhà là quán trọ em đâu cần
Ấy vậy em quên lời nói đó
Bỏ dở tình ta giữa mong manh.

Thuở ấy em hứa tặng bức tranh
Có hình của anh tóc còn xanh
Dăm bữa nửa tháng rồi cách biệt
Nước hoa – tiền đô cũng lặng thinh.

Anh hiểu đôi mình như bức ngăn
Làm sao vượt qua những chân thành
Với anh mọi thứ dù cần lắm
Nhưng tấm lòng này luôn thẳng ngay..

Hơn thua với nhau được gì đây
Hay lại yêu thương giữa đọa đày
Mây gió theo trăng in hình bóng
Một tiếng thở dài cũng buồn thay.

Giận hờn trôi đi theo tháng ngày
Môi cười, tóc vuốt, thật mê say
Tình dẫu chưa yên theo mộng đẹp
Cũng đủ đưa mình đến ngất ngây..

Thôi trả cho nhau những vơi đầy
Em dần quên cả mộng thần tiên
Tháng năm hiền dịu đi lại đến
Mang cả tình này trong đắng cay.

03/11/2020

Phùng Mạnh Tiếp

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: