Chùm thơ tháng năm – Nguyễn Thị Tuyết Hương

05/05/23 – 07:05

Tác giả Nguyễn Thị Tuyết Hương

TÌNH KHÚC THÁNG NĂM

TÌNH ta đẹp theo tháng ngày anh nhỉ
Qua bốn mùa trân quý biết bao nhiêu
Mãi gửi trao những hương vị ngọt ngào
Cùng vun vén dạt dào men tình ái

KHÚC ca xưa thay cho lời thệ ải
Luôn nồng nàn dù trải lắm gian lao
Ta yêu nhau như cái thuở ban đầu
Không thay đổi muôn màu mình ươm mãi

THÁNG ngày qua dù nhiều cay đắng đấy
Vẫn bền lòng chẳng ngại gió cùng sương
Siết chặt tay dìu đi hết đoạn đường
Yêu nhiều lắm tim hường luôn quyện chặt

NĂM tháng trôi cũng đừng làm chia cắt
Mộng ban đầu mình đặt chữ thủy chung
Bước cùng nhau đến được chốn cuối cùng
Thì anh hỡi ngàn trùng không thay đổi

TÌNH ta đẹp khi dìu đi vạn lối
Khúc nhạc lòng luôn trỗi nhịp du dương
Tháng ngày qua đôi mình vẫn miên trường
NĂM dần trải yêu thương đầy hơn nữa.

 

THÁNG NĂM KỶ NIỆM

Tháng năm về hoa lá vẫn xôn xao
Trong nắng hạ mưa rào qua bất chợt
Tiếng ve ngân đêm ngày nghe không ngớt
Phượng u hoài đùa cợt bướm lả lơi

Tháng năm về sắp xa nhé bạn ơi
Mùa thi đến bao lời sao khó tả
Mốt mai kia mỗi người đi một ngã
Xa mái trường xa cả bạn bè thân

Tháng năm về cũng một chút bâng khuâng
Như muốn nói muôn lần về tuổi mộng
Vì tương lai mà rẽ chia hình bóng
Của mối tình hoài vọng bấy lâu nay

Tháng năm về thôi nhé hướng ngày mai
Cho ta bước trên đường dài rộng mở
Kỷ niệm nay ta ép vào trang vở
Lưu giữ hoài muôn thuở chẳng nhòa phai

Tháng năm rồi như những áng mây bay
Trôi đi mãi u hoài người mong nhớ
Chốn yêu thương của một thời bỡ ngỡ
Tháng năm à muốn ở mãi mà thôi

 

CHỈ LÀ TIA NẮNG

Em là tia nắng nhỏ
Dù chẳng có lung linh
Không đủ sức khỏa mình
Để che hình bóng ngã

Nhưng trong nhiều kẽ lá
Lại bung cả sắc màu
Xanh lục lẫn vàng thau
Chứ nào đâu thua nhé

Vẫn câu thơ nhè nhẹ
Mỗi buổi hé bình minh
Với tất cả tâm tình
Khi ngắm nhìn tứ hướng

Chỉ là trong mường tượng
Nhưng giao hưởng an hòa
Đời tỏa ngát hương hoa
Như thế là đã đủ

Bao nhiêu lời hội tụ
Tứ ,bát ,ngũ cũng tình
Dòng thơ cứ lung linh
Cho đời mình khoan khoái

 

TRỞ LẠI CHỐN XƯA

Em về bên biển chiều nay
Nơi mà hai đứa mỗi ngày dạo chơi
Trông kìa con sóng cao vời
Vỗ vào bờ cát lả lơi ru tình

Trên trời đôi cánh hạc xinh
Lượn vòng cao tít in hình xa xa
Còn kia rặng liễu la đà
Vi vu khúc nhạc cho ta say lòng

Buổi chiều thả bước thong dong
Chân vi vệt cát lượn vòng quanh đây
Nhớ sao là nhớ nơi này
Nơi mình hò hẹn nắm tay lần đầu

Bây giờ thì lạc mất nhau
Chỉ còn ký ức theo màu thời gian
Hai ta ngược lối riêng đàng
Còn đâu anh hỡi miên man nỗi sầu

Biển chiều sóng cũng lao xao
Ôm vào triền cát trắng màu pha lê
Còn em một bóng đi về
Ngước nhìn chốn cũ mà tê tái lòng.

Ảnh Tác giả

Nguyễn Thị Tuyết Hương

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: