Chùm thơ tình – Ban Mai (Buôn Ma Thuột)

12/04/23 – 01:04

Tác giả Ban Mai

NỖI NHỚ TÌNH ĐÔNG  

Bài thơ tình… em viết gửi riêng anh
Dòng tâm sự… đang chất thành nỗi nhớ
Lời nhắn nhủ… với bao niềm trăn trở
Quyện dâng lòng… màu tím thuở mộng  mơ

Nắng đã lên… xua đi áng mây mờ
Hương tình bện… vào áng thơ da diết
Em còn gửi… trái tim nồng mãnh liệt
Để đông về… bên ấy hết đơn côi

Ở nơi đây… tim ước nguyện đắp bồi
Ngàn nụ ái… thắm bờ môi cháy bỏng
Và hạnh phúc… tháng năm dài lắng đọng
Muôn hoa thơm… tràn nhựa sống dâng đời

Áng thơ tình… em mãi viết anh ơi
Nửa chân thật… với nửa hồn say đắm
Ướp mật ngọt… rồi gói vào gửi gắm
Đến bên anh… tận sâu thẳm đáy lòng.

 

THỔN THỨC TÌNH ĐÔNG

Chân bước nhẹ dưới màn đêm lạnh giá
Cơn gió lùa trăn trở cả niềm thương
Lá khẽ rơi theo nhịp cuốn ven đường
Mùi hoa sữa vấn vương trong chiều lộng

Miền kí ức chợt len vào chốn rỗng
Rồi ùa về làm lay động con tim
Câu luyến thương cứ da diết kiếm tìm
Để nỗi nhớ mãi ghim vào cõi dạ

Người thương hỡi! Gió tràn về lạnh quá
Vệt sao khuya dường như đã lụi tàn
Vòng tay nào ôm trọn ước mơ đan
Mang hơi ấm nồng nàn bên giấc ngủ

Ta thắp lửa để tim nồng trú ngụ
Để khuya về ấp ủ khoảng trời mơ
Kỷ niệm ơi lòng thổn thức mong chờ
Cùng giấc mộng trao sợi tơ trọn kiếp.

 

NGUYỆN ƯỚC

Em hái cả… sao trời lấp lánh
Gom sương mai… mát lạnh gói vào
Chờ người… tri kỷ em trao
Để cho tình… mãi ngọt ngào tháng năm

Dòng sông mát… vẫn đằm êm ả
Ánh trăng huyền… soi cả nhân gian
Hương yêu… ngát toả ngập tràn
Thu về gió… nhẹ chứa chan bên mình

Góc quán nhỏ… lung linh toả sáng
Ly càfe… lãng đãng khói mờ
Bên người… hái trọn duyên mơ
Để cho nỗi… nhớ thắm bờ yêu thương

Thời gian đổi… má hường đã nhạt
Nhưng tâm hồn… dào dạt long lanh
Mong sao… cuộc sống an lành
Hưởng tròn hạnh… phúc bên anh suốt đời.

 

HƯƠNG SẮC VÀO HẠ

Tiếng ve thức gọi hè về
Trên cành oanh – yến mãi mê vui đùa
Dòng sông vọng tiếng chèo khua
Hàng cây trước ngõ gió lùa lay lay

Trong xanh mặt nước vơi đầy
Cánh diều no gió liệng bay giữa trời
Mùa về lúa trải vàng tươi
Nhìn đàn em nhỏ nụ cười lung linh

Trông kìa! Đàn bướm rập rình
Rủ nhau chao lượn đẹp xinh bên đường
Trong vườn ngào ngạt sắc hương
Phượng hồng thắp lửa sân trường rộn vang

Tung bay tà áo dịu dàng
Để ta một thoáng mơ màng đắm say
Bâng khuâng trong đáy mắt này
Hạ về nỗi nhớ đong đầy con tim

Thương ai để dạ nén ghìm
Trên cành lựu thắm tiếng chim gọi đàn
Nỗi niềm thương nhớ chứa chan
Hẹn ngày hạ tới đắm tràn niềm vui.

 

XUÂN ĐANG VỀ

Mùa xuân về…
                    anh có nhớ em không?
Tía nắng mới… bớt hồng trên cành lá
Anh đã hứa… dù dòng đời nghiệt ngã
Vẫn bên em… trao trọn cả con tim

Nhưng giờ đây…
                   sao lại thấy im lìm?
Để chiều xuống… nỗi lòng ghim đầy tủi
Hoàng hôn đổ… và tắt dần sau núi
Người đi rồi… tàn lụi một giấc mơ

Mùa xuân ơi!…
                  dấu nỗi nhớ thẩn thờ
Lòng lạnh đắng… sợi tơ tình bỏ ngỏ
Hoài kỉ niệm… về buổi đầu thắm đỏ
Nay xa rồi… còn đó một mùa đông

Anh nhớ chăng?…
                   tình ta bện thắm hồng
Sáng ngời toả… cả dòng sông lấp lánh
Đừng xa nhé… nơi đây đầy giá lạnh
Hãy quay về… ghép lại mảnh trăng xưa.

Ban Mai

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: