08/04/23 – 08:04
GỬI EM!
Gửi em những áng mây chiều.
Những lời thơ ngọt – tình yêu thẹn thùng
Gửi làn gió thoảng mông lung
Gửi cơn mưa lớn mịt mùng trời xa.
Gửi giấc mơ đẹp đêm qua
Gửi bao kỉ niệm chiều ta hẹn hò
Gửi em những nỗi âu lo.
Xa xôi cách trở tình cho vẹn tròn
Gửi Em nỗi nhớ mỏi mòn
Thủy chung em nhé sẽ còn gặp nhau
Cuộc sống là phép nhuộm màu
Gửi tháng ngày đẹp cho nhau đợi chờ.
Gửi những con sóng hôn bờ
Gửi tình vụng trộm dại khờ để yêu
Gửi em những ánh nắng chiều
Những đêm thao thức – nhớ – yêu một người.
Gửi em ánh mắt nụ cười
Gửi em những giọt lệ rơi đáy lòng
Vẫn biết cuộc sống hư – không
Muốn gửi, gửi hết mà không tiếc gì!
Chiều Tacoma- Washington 2020
NGÀY VỀ!
Trở về thăm lại quê hương
Tình người và đất vẫn vương dạt dào
Dù ta sống ở nơi nào
Hàng đêm giọt lệ tuôn trào nhớ nhung
Quê nhà đất mẹ miền trung
Tuổi thơ – kí ức theo cùng Tháng năm.
Hè quê 2022!
LOÀI HOA BẤT TỬ
Biển vẫn thế hôn bờ đều đặn.
Anh cũng nhớ em chờ đợi mỗi ngày
Buồn ra biển ngắm chiều nay
Nhớ nhung khao khát những ngày gần em.
Thương cuộc tình sao quá mong manh
Dễ đổ vỡ như những ngày biển dữ
Anh vẫn tin có loài hoa bất tử
Sẽ có ngày mình sẽ được gặp nhau!
CON CHỮ VÙNG CAO
Lội qua dòng nước lũ
Tìm con chữ vùng cao
Thương con trẻ đồng bào
Được bao nhiêu gắp chữ
Mẹ cha lo đủ thứ
Chưa có đủ cái ăn
Trời lạnh thiếu mảnh chăn
Bữa cơm còn độn củ
Sống bám rừng bám rú
Phụ thuộc vào thiên nhiên
Ôi cuộc sống vùng biên
Thương các em nhiều quá.
Vượt qua ngày vất vả
Mong một đời bình yên!
CHUYỆN TÌNH NÚI BỬU!
Anh về thăm lại Bửu Long
Kỷ niệm giằng xé, nửa không muốn về
Vách đá mình khắc lời thề
Bao năm vẫn thế chưa hề đổi thay
Vậy mà em đã chia tay
Tìm nơi giàu có, tim này nhói đau
Thề thốt thổi lửa cùng nhau
Chung lưng đấu cật con tàu lứa đôi
Tình đầu môi mới chạm môi
Tay run run lắm và ngồi cách xa
Ra trường anh cũng bôn ba
Nghe Em giàu lắm… Người ta hững hờ.
Gặp em vài dịp trong mơ
Thực – Hư không biết em giờ ra sao
Thôi thì duyên nợ trời trao
Chúc Em hạnh phúc, ước ao thủa đầu.
HOÀI NIỆM!
Phượng kia chúm chím nụ hồng
Ve kêu rả rích buồn không hỡi người?
Nàng Ơi! Ta nhớ nụ cười
Tóc mềm anh ngậm hơn 10 năm qua.
Thế rồi cuộc chiến nổ ra
Kể từ đêm ấy anh xa đến giờ
Dòng lưu bút cũ, mực mờ
Phượng hồng – Kỉ niệm bao giờ nguôi ngoai!
CÔ HÀNG XÓM
Nhà Nàng ở cạnh nhà tôi
Cho nên ngày bé chung nôi với nàng
Hai nhà cũng chẳng họ hàng
Mà sao thấy bố thường sang uống trà
Có hôm mẹ chợ đường xa
Bố sợ tôi đói bế qua nhà nàng
Giản đơn bố nghĩ tình làng
Chứ đâu có muốn tơ màng gì đâu
Nhiều lần mẹ nhắc chuyện xưa
Bố cười tủm tỉm như chưa hiểu gì
Chiến tranh nhà nàng dời đi
Tôi thì ở lại sân si tháng ngày
Kể từ dạo ấy đến nay
Mấy mươi năm chẵn mịt mùng thời gian
Chắc nàng cuộc sống lo toan
Còn nhớ xóm cũ bên Ngàn ngày xưa?
Giờ Nàng đã có chồng chưa?
Bao nhiêu chuyện cũ, chiều mưa nhớ hoài…
SAY NẮNG
Tình cờ trên một chuyến bay
Gặp Nàng hôm ấy bàn tay nõn nà
Chẳng cùng châu lục, quê nhà
Màu da cũng khác thế mà nhớ nhung!!
Boston 2019
NHỚ
Bờ hồ ơi! Gió mát
Ta ngồi những ngày qua
Xuyên mộc ơi! Đẹp quá
Nhưng giờ ta phải xa!
TÌNH MẸ!
Kính tặng thầy Đặng Hồng phố!
Thầy tôi phẫu thuật nằm nhà
Bảy mươi còn được mẹ già bóp thoa
Hạnh phúc nước mắt nhạt nhoà.
Mới hiểu lòng mẹ bao la biển trời!
Lê Thi
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang