03/04/23 – 07:04
KHÚC TÌNH ĐÔNG
Lắng nghe gió chạm thềm đông
Mộc hương gói trọn thơm nồng luyến trao
Mùi hương lan tỏa ngọt ngào
Như đôi bạn trẻ gửi bao ân tình
Ánh vàng chớm nụ lung linh
Chờ xuân thủ thỉ bình minh gọi ngày
Én về chao liệng mê say
Nghiêng câu lục bát phương này gửi anh
Đông sang sương khẽ giăng mành
Cây bàng lá đỏ chồi xanh đang chờ
Em ngồi ý dệt vần thơ
Hát câu tình khúc đợi chờ mãi thương
Nhớ lúc đi dưới mái trường
Tay đan quyện chặt vấn vương chẳng rời
Bây giờ tản mát mỗi nơi
Hòa theo nỗi nhớ của người dấu yêu
Con tim mách nhỏ bao điều
Đò xưa rời bến bồng phiêu nỗi niềm
Đông về sương buốt từng đêm
Lòng em khắc khoải ướt nhem môi mềm…
ANH CÒN NỢ
Anh còn nợ những lời xưa đã hứa
Hẹn đêm đông về đốt lửa em ngồi
Để tháng ngày cứ vậy thế dần trôi
Mãi ngồi đợi trong bồi hồi nhung nhớ
Anh còn nợ lời hẹn thề dang dở
Để mình em giấc mộng vỡ canh tàn
Cứ bấm vào in lên quỹ thời gian
Rồi chẳng thấy xa muôn ngàn vạn dặm
Anh còn nợ một nụ hôn nồng thắm
Nợ bờ vai em dựa dẫm mỗi ngày
Nợ nồng nàn của một chút men cay
Để được thỏa và giải bày tâm nguyện
Anh còn nợ để tình ta quyến luyến
Trái tim em đã chấn triện bóng hình
Nợ nụ cười hôn lên má em xinh
Và còn nợ chút ân tình chưa thỏa.
ĐIỀU EM ƯỚC
Em chỉ ước mình là nàng én nhỏ
Chao liệng cùng với làn gió du xuân
Ngắm thiên nhiên một vẻ đẹp thấm nhuần
Như níu giữ mùa xuân ơi ở lại
Để đơm ngọt cho muôn loài hoa trái
Thêm nồng nàn cho hương ái tình yêu
Để tầm xuân mãi nét đẹp mỹ miều
Để dáng ngọc làm xiêu lòng quân tử
Em ước dạo khắp mọi miền xa xứ
Để ngắm cùng cảnh tinh tứ vì sao
Được ngắm anh niềm hạnh phúc dâng trào
Nơi xa đó lời em trao dịu ngọt
Tim rực lửa phút nồng nàn đã chót
Nhấn chìm vào giữ lời trót yêu thương
Hồn lâng lâng cảm xúc giữa miên trường
Thỏa khát vọng lòng vấn vương mãi mãi
Em ước nguyện dệt nụ tình hương ái
Được bên anh cùng nếm trải ngọt ngào
Được thả hồn niềm cháy bỏng khát khao
Như dòng chảy tuôn đi vào khe suối
Em cảm thấy tình yêu không có tội
Ước trọn đời chỉ yêu mỗi mình anh
Mãi thấm sâu cùng sớm tối ngọt lành
Em chỉ ước điều mong manh như vậy.
ANH CỨ HỎI
Anh hỏi rằng!
Có mùa nào rạng rỡ cả ngàn hoa
Em liền đáp! Xuân chan hòa anh ạ
Xuân đơm lộc cho tươi cành xanh lá
Xuân nhuộm tình cho tất cả lứa đôi
Xuân xuyến xao cho trong dạ bồi hồi
Xuân thêu dệt nét tinh khôi trai gái
Xuân tô nắng cho nụ hồng thắm mãi
Xuân vẫn nghe người em gái thì thầm
Anh hỏi rằng!
Hạt mưa nào cứ rơi nhẹ thâm thao
Em liền đáp! Xuân ngọt ngào anh nhỉ
Chút hương nhẹ của nàng xuân đáng quý
Giọt nắng hồng… thắm hồn nhụy đào phai
Đẹp không anh? Xuân rạng rỡ trang đài
Xuân đã đến…! Nhìn tương lai sáng lạn.
Nghệ An, 24/1/2022
ANH CÓ BIẾT
Anh có biết xuân đang về không nhỉ
Gió đung đưa hoa khoe nhuỵ thắm cành
Chim gọi đàn vui rộn rã yến oanh
Mây lởn vởn trời trong xanh én liệng
Đông tạm biệt để lòng em xao xuyến
Bởi yêu anh giữ lời nguyện trọn đời
Cảnh quê nhà rộn rã lắm anh ơi
Về sum họp cảnh tuyệt vời đón Tết
Anh có biết xuân an lành thêu dệt
Tình lứa đôi luôn gắn kết mặn mà
Xuân đã về tô điểm những màu hoa
Đào hé nụ khoe điệu đà cánh mỏng
Anh có biết ngày đêm em trông ngóng
Nghĩ về anh trong khát vọng đong đầy
Em nhớ hoài trong từng phút từng giây
Anh về nhé chúng mình xây mộng đẹp!
Võ Thị Hồng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang