17/03/23 – 01:03
XÓM BÌNH YÊN
Thời bốn chấm mỗi ngày thay đổi
Tăng nụ cười sớm tối bình yên
Đàn ông học tính dịu hiền
Quét nhà rửa bát đến phiên trả bài
Các bà vợ thì ai cũng đẹp
Mặc quần đùi được phép thả rông
Vài cô xuyên thấu nụ hồng
Ra đường cứ ngỡ công công tháp tùng
Nét phong kiến màn nhung khép lại
Chuyện vợ chồng luôn phải quan tâm
Muốn cho hạnh phúc cao tầm
Yêu thương tôn trọng nước châm đầy bình
Duyên phụ nữ hồi sinh rất chậm
Dù thế nào cũng cấm chê bai
Phải khen cho phổng hình hài
Núp lùm sợ vợ vui tai là mừng
LẤY CHỒNG NGHỆ
Bay muốn sướng phải lấy chồng xứ Nghệ
Cứ ngồi đây nghe tau kể chuyện đời
Phận má hồng dúng như hột mưa rơi
Sai một bước sẽ trăm lời hối hận
Từ ngày xửa thời choa còn mặc mấn
Chuyện đói nghèo cứ lận đận quanh năm
Về mần du coi như kiểu nuôi tằm
Ngày vất vả chồng chỉ chăm buổi tối
Khiếp nghèo khó cũng đã dần thay đổi
Chứ lâu nay coi đàng nội như vàng
Dù áo quần lủng rách nát vẫn mang
Nhưng khi nói tuôn từng tràng tốt đẹp
Lấy chồng Nghệ thì mỗi ngày hóa phép
Siêng mần ăn dù có tẹp cũng phình
Ngọn gió lào thổi con cái thông minh
Nắng rét lạnh tăng nghĩa tình thôn xóm
Mỗi buổi sáng mùi chè gay vừa ỏm
Tiếng cười vui như lọt thỏm thiên đường
Gọi các bà những người vợ quý nương
Nhưng yếu điểm là nhịn nhường rành kém.
Phải từ chối những anh nào râu kẽm
Rượu bia vô là mồm chém kinh đời
Hiểu cội nguồn bà dẫn cháu tận nơi
Khi đã khoái là khó rời mi ạ.
CHUYỆN ANH CU TÝ
Lên truyền hình với bộ dạng sáng trưng
Anh cu tý mặt đỏ bừng e ngại
Giọng xứ nghệ của đàn ông từng trải
Nhờ buôn làng rất hăng hái Lây Cu
Người Anh Sơn gương chịu khó cần cù
Là chủ trại vùng hoang vu hẻo lánh
Hiểu đoàn kết là cội nguồn sức mạnh
Để dong riềng mau tạo nhánh hồi sinh
Giọt mồ hôi ướt vai áo nghĩa tình
Màn đấu trí giàu thông minh thắng lợi
Rừng khoai lặn phủ một màu tươi mới
Hoa nụ cười mừng phấn khởi hoan ca
Sợi miến dong tinh khiết đến mọi nhà
Công góp sức người quê ta xứ Nghệ
Nụ cười ấy bên thành tích đáng nể
Bụi dong riềng đã bén rễ mùa sau.
QUÊ HƯƠNG 2
Mỗi con người ai cũng có quê hương
Từng tán lá bên ven đường thân thuộc
Bởi xuất xứ là thợ cày tay cuốc
Nắm ngô rang rau muống luộc qua ngày.
Mỗi lần về cảm nhận sự đổi thay
Men tình nghĩa luôn chất dày tâm khảm
Lời chào hỏi từ con người chai sạm
Là nụ cười như rải thảm bước chân.
Tình quê hương luôn đẹp mãi trong ngần
Sự hòa quyện như người thân gặp gỡ
‘Rượu bầu ná’ tăng men nồng duyên nợ
Ở phương trời vẫn nỗi nhớ nôn nao.
Dáng ai kia đang tựa nhánh bưởi đào
O hàng xóm bày hến ngao đầu chợ
Ả bên cạnh bưng mướp dài ngoại cỡ
Cô láng giềng tặng một mớ ổi ương.
Thăm mệ hoe vừa tu sửa môi hường
Đến ông cụ nhìn huy chương kháng chiến
Sang bà chắt thấy đợt này ăn diện
Cứ dịp hè ta cứ triển vìa thôi.
TÌNH NGHĨA QUÊ NHÀ
Nguồn xuất xứ nông dân áo vải
Tình quê hương luôn mãi xanh màu
Một lòng dù trước hay sau
Vòng tay nhân ái đậm giàu nhân văn
Có mảnh ghép tiện tằn chưa đủ
Niềm say mê thơ phú luận bình
Cho dù bận bịu mưu sinh
Trang nhà hội ngộ một mình cũng đi
Ơn chú bác cụ dì anh ả
Qua cộng đồng tất cả thành quen
Niềm vui không kể sang hèn
Thiện lương nhân mỹ là men nụ cười
Niềm hy vọng thắm tươi hơn nữa
Hướng tầm nhìn điểm tựa yêu thương
Đoàn quân rộn rã một đường
Nhìn về Tổ quốc tấm gương anh hùng.
Nguyễn Hữu Trung
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang