Chùm thơ tình – Thơ Phạm Đắc Hồng

29/03/23 – 04:03

Tác giả Phạm Đắc Hồng

ÔNG ĐỒ GIÀ

Hai mươi, mười một đến rồi 
Lòng ông lại nhớ một thời nghề xưa
Cái nghề một thủa say sưa
Cái nghề một thủa sớm trưa đưa đò

Khách qua là những học trò
Vững tay ông lái đưa đò sang sông
Khách qua còn ngóng, còn trông
Các con thành đạt vui lòng thảnh thơi

Bao nhiêu thành quả để đời
Bấy nhiêu góp nhặt vun đời nở hoa
Với nghề nhiều lúc thăng hoa
Cũng có những lúc phê pha nỗi sầu

Thăng trầm qua cuộc bể dâu
Tóc xanh nay đã đổi màu muối tiêu
Giờ đây mỗi sớm mỗi chiều
Chỉ còn quanh quẩn liêu xiêu tuổi già

Vun trồng một thủa đã qua
Các trò đã bước qua phà sang sông
Gác chèo ông chẳng yên lòng
Còn bao số phận long đong trong đời.

Ảnh tác giả

SÂN TRƯỜNG GHẾ ĐÁ BUỔI CHIỀU THU

Nằm im dưới những tán cây xanh 
Những buổi chiều qua thật rất lành
Những tháng mùa hè êm ả quá
Ghế đá, sân trường trẻ vắng tanh

Thôi rồi chẳng thấy tiếng ve kêu
Chỉ vọng chiều này tiếng sáo diều
Đã trải heo may mùa lá rụng
Cảnh vật, Thu sang đổi sắc nhiều

Vàng trong sắc nắng khắp đường làng
Nhộn nhịp chiều nay tiếng trẻ vang
Trở lại khai trường năm học mới
Đẹp quá vào Thu thật rộn ràng

Ông đồ nhẹ bước trải trên đường
Mỗi độ Thu sang thấy vấn vương
Trở lại năm xưa bên ghế đá
Đón khách qua sông để tựu trường.

 

THÂN TẶNG ĐỒNG NGHIỆP NHỈ HƯU

Thân tặng cô giáo đồng nghiệp dạy môn văn và môn sử, bạn học một thời cấp ba, dạy cùng trường nghỉ hưu năm 2010

Đã ba bốn năm tròn trên bục giảng
Là bao ngày, bao tháng bao năm
Trang giáo án trải dài theo cuộc đời nhà giáo
Bụi phấn rơi rơi bạc trắng mái đầu

Những áng văn hay, những vần thơ bất hủ
Cô thổi hồn cho lớp lớp các em
Cả chiều dài lịch sử bốn ngàn năm
Cô dạy cho học trò lòng tự hào dân tộc

Người kỹ sư tâm hồn đang cháy bỏng
Bỗng hôm nay trang giáo án kia thôi lật dở
Cổng trường, bực giảng vắng bóng cô
Lũ trẻ ngẩn ngơ trông chờ cô lên lớp

Chia tay cô sao bùi ngùi lưu luyến thế
Tiễn cô về mà lòng thấy bâng khuâng
Bạn trang lứa thưa dần rồi nhỉ
Đến lượt mình ai tiễn tôi đây

Thế là gác lại bút nghiên
Cô về trông cháu cho con đi làm
Dành ra những phút an nhàn
Để cô thả cái hồn mình vào thơ!

Phạm Đắc Hồng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: