22/03/23 – 04:03
THƠ TÌNH CHO ANH
Bài thơ tình em viết tặng riêng anh
Có cái nắng dịu dàng của mùa thu vừa đến
Có cái gió thì thầm của đất trời thủ thỉ
Có dòng sông xanh chảy mãi đến vô cùng….
Anh ơi anh chúng mình đã đi chung
Một cung đường có vườn hoa tình ái
Ở nơi đó có tình yêu của thủa hồng hoang còn sót lại
Và anh đã cùng em mở cánh cửa thiên đàng….
Ở nơi đây em chỉ thấy nắng vàng
Thấy tình anh dạt dào như biển cả
Chảy trong em cái nắng bừng mùa hạ
Cái dịu dàng lắng đọng của mùa thu
Em yêu anh trong cái lạnh sương mù
Trong cái gió heo may khi mùa đông chợt đến
Và mãi ấp ủ một giấc mơ thánh thiện
Đón mùa xuân hoa lá lại đâm chồi…
Và thơ tình cứ bát ngát màu xanh…
DÒNG SÔNG TRONG ANH
Có dòng sông nào cứ chảy mãi trong anh
Chở lá mùa thu ngát xanh vời vợi
Chở gió hạ về ru nắng chiều chấp chới
Chở gió heo may mềm mại dịu hiền…
Có dòng sông nào cứ ngân mãi trong anh
Bản tình ca mùa xuân ngọt ngào da diết
Dù có lúc sông gầm gào chảy xiết
Nhưng vẫn hồn nhiên duyên dáng đến nao lòng…
Có một dòng sông nước cứ mãi xanh trong
Tắm mát hồn anh những trưa hè oi bức
Để xa quê mãi không thôi rạo rực
Thương bến xưa vắng bóng một con đò…
Có một dòng sông anh yêu cả cuộc đời
Trong thầm lặng cứ trôi về bến cũ
Dù ghềnh thác với muôn ngàn cách trở
Vẫn một lòng neo đậu một bến quê…
Em biết mình chẳng đẹp như dòng sông
Chẳng đủ dịu êm để ru anh khi chiều xuống
Cũng chẳng bình yên trong gió chiều thơ mộng
Nhưng em mãi bên anh chảy đến vô cùng…
DUYÊN QUAN HỌ
Hội làng tím biếc hoa xoan
Ngọt lời em hát “Ba Quan Mời Trầu”
Tứ thân ai khoác tươi mầu
Mắt ai lúng liếng “Qua cầu gió bay”
Rượu mời chưa uống đã say
Muốn sang lại sợ mẹ thày không cho
Những là năm liệu mười lo
Thì em cứ trốn xuống đò em qua…
Chỉ là mớ bảy mớ ba
Mà sao say cái mặn mà chân quê
Chỉ là yếm thắm triền đê
Mà sao còn mãi lời thề cỏ may…
Chỉ là lời hát gió bay
Mà sao đi mãi tháng ngày mai sau
Xuân về trầu đỏ môi cau
Cái duyên quan họ thương nhau tìm về…
GỠ RỐI TƠ LÒNG
Người ta gỡ bạc gỡ tiền
Còn tôi gỡ một chút duyên của người
Chỉ là một sợi tơ trời
Mà sao gỡ quá nửa đời chưa xong…
Mải mê gỡ sợi tơ hồng
Miệt mài gỡ một chiều đông hẹn hò
Ngày ngày gỡ nỗi âu lo
Đêm đêm gỡ mối tơ vò khát khao…
Xuân về gỡ nắng hanh hao
Hạ sang gỡ hạt mưa rào lắt lay
Thu qua gỡ mảnh trăng gầy
Đông đi lại gỡ heo may trắng đồng…
Vẫn còn nguyên mối tơ lòng
Làm sao gỡ được cho xong hỡi người…
THƠ TÌNH VIẾT TRÊN LÁ CỎ
Thơ tình viết trên lá cỏ
Long lanh thắm sắc hương trời
Đi qua nồng nàn nắng hạ
Chợt thèm ngọn gió heo may…
Thơ tình viết trên lá cỏ
Thì thầm lời hát thương nhau
Nhớ câu gừng cay muối mặn
Người ơi da diết đợi chờ…
Thơ tình viết trên lá cỏ
Dịu mềm hong nắng mùa thu
Heo may lỡ về trái vụ
Nhạt bay một sắc xuân thì…
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang